"Vẫn còn rất nhiều đồ cần mua." Diệp Kiều nhìn căn phòng trống, bắt đầu suy nghĩ xem nên thêm những gì,
thêm một chiếc ghế sô pha và thêm một cái bàn làm việc.
"Không sao, ngày mai anh sẽ dẫn em đi mua sắm." Lục Thừa xách hành
lý của hai người vào phòng, cười nói.
"Được." Diệp Kiều đi tới, lấy quần áo trong túi ra, vừa
thu dọn vừa dặn dò. "Để em đi thu dọn quần áo trước, sau đó em sẽ lựa
hai cái chăn mới ra, anh đem một cái đến phòng của cha mẹ đưa cho họ đắp trước,
tối nay tạm thời ngủ như vậy đi."
Những chiếc chăn họ sử dụng đều là hàng mới, cho nên Diệp Kiều không muốn để
chúng mốc meo ở thôn quê.
Sau vài giờ, ngôi nhà tứ hợp viện cuối cùng cũng ra hình ra dáng.
Nhà bếp còn chưa làm xong, xoong nồi cũng chưa mua, Lục Thừa đến quán ăn nhỏ
đầu ngõ mua chút đồ mang về.
Cả nhà năm người ăn tạm bữa cơm, sau đó ai về phòng nấy để ngủ bù.
Ngủ một giấc ngủ trưa đầy đủ, sau khi thức dậy Diệp Kiều đề nghị đi ăn vịt
quay ở bên ngoài.
Buổi tối, họ ăn Toàn Tụ Đức, món vịt quay thời này thực sự rất ngon, bên
ngoài cháy xém bên trong mềm, chấm với nước sốt, dùng một miếng bánh tráng mỏng
cuốn thịt vịt, da vịt và hành cắt khúc, nhét vào miệng, cảm giác cả
khoang miệng đều là hương thơm.
Châu Châu ăn đến bụng tròn vo.
Diệp Kiều đưa tay ra chạm vào cái bụng phồng lên của cô bé, ngăn không cho bé ăn tiếp nữa.
Sau bữa tối, cả gia đình thong thả đi bộ về nhà.
Khu này toàn là nhà tứ hợp viện, ngõ nhỏ rất sạch sẽ, cách một khoảng cách
sẽ có một nhà vệ sinh công cộng.
Những người sống ở các nhà tứ hợp viện xung quanh sử dụng nhà vệ sinh công
cộng để đi vệ sinh.
"Cũng may anh cho người xây nhà vệ sinh, nếu không thật sự rất bất tiện."
Diệp Kiều nhìn dòng người xếp hàng bên ngoài nhà vệ sinh công cộng mà không
nói nên lời, trời mưa mà xếp hàng còn khó chịu hơn.
Lục Thừa ôm con gái, nhìn hàng dài xếp hàng, cười nói: “Lúc đó anh đã nhờ
người hỏi thăm qua, cho nên lúc xây lại sân đã cố ý nâng nền lên một chút, chiều
cao có chênh lệch một chút để có thể lắp đặt nhà vệ sinh."
"Người đàn ông của em thật thông minh." Diệp Kiều mỉm cười, ghé sát vào tai anh,
nhỏ giọng khen ngợi.
"Tất nhiên rồi." Lục Thừa không khỏi nhếch khóe miệng,
chuyện mình tâm huyết làm được người mình yêu thương công nhậ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.