"Haiz." Diệp Kiều nắm tay Tôn Oánh Oánh.
"Oánh Oánh, cô đừng nóng vội. Nói không chừng, thông báo của cô đang trên đường đến đây…”
Tôn Oánh Oánh trầm mặc.
Kỳ thật cả hai đều biết rằng điều này là không thể, thông báo nhập học hẳn đã gửi đi hết.
Phải mất một lúc lâu, Tôn Oánh Oánh mới mở miệng: "Kiều Kiều, người nhà của tôi đã rất lâu rồi chưa gửi thư cho tôi, tôi rất lo lắng cho họ, không biết họ có xảy ra chuyện gì hay không, tôi muốn trở về xem thử.”
Những năm đầu, nhóm thanh niên trí thức sẽ được nghỉ phép về thăm gia đình, nhưng vì một thanh niên trí thức lúc trở về thành phố thăm người thân nhưng sau đó lại không quay trở lại nữa cho nên kỳ nghỉ phép này đã bị hủy bỏ. Nhóm thanh niến trí thức muốn rời khỏi nông thôn nơi họ được cử đến là vô cùng khó.
Thôn Hạ Hà tương đối dễ hơn một chút, chỉ cần có lý do chính đáng, trưởng thôn Lưu Thiên Hà sẽ cấp giấy chứng nhận để họ có thể tạm thời rời khỏi thôn.
Nhưng tiền đề là nơi họ đến trong giấy chứng nhận không được quá xa và đó không phải là quê hương của họ.
Tôn Oánh Oánh đã xuống nông thôn được 5 năm, chưa một lần được trở về nhà. Vốn dĩ lần này cô ấy nghĩ rằng có thể dựa vào lần thì đại học này để về nhà. Tuy nhiên, hiện tại xem ra không thể được rồi.
"Kiều Kiều, cô có thể giúp tôi nói chuyện với trưởng thôn được không? Tôi muốn xin giấy chứng nhận nghỉ phép thăm người thân, chỉ cần mười ngày, tôi cam đoan, mười ngày sau tôi sẽ trở về đúng thời gian.”
Tôn Oánh Oanh mong chờ nhìn Diệp Kiều.
Diệp Kiều nhíu mày: “Tôi cũng không biết tôi có thể xin được hay không.”
“Nếu cô ra mặt nhất định sẽ được” Vẻ mặt căng thẳng của Tôn Oánh Oánh ngay lập tức thả lỏng, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nắm chặt tay Diệp Kiều: "Tôi thấy trưởng thôn nghe lời cô nhất, chỉ cần cô nói, nhất định trưởng thôn sẽ đồng ý.”
Diệp Kiều thở dài: "Được rồi, tôi đi với cô một chuyến.”
Diệp Kiều nói với trong nhà một tiếng, sau đó đi theo Tôn Oánh Oánh đến nhà trưởng thôn.
Bình thường, phần lớn thời gian Trưởng thôn sẽ ở Uỷ ban thôn nhưng bây giờ sắp đến Tết Nguyên Đán, nhà nào cũng làm dọn dẹp để đón Tết, trưởng thôn cũng đã về nhà.
Thôn Hạ Hà thật sự rất giàu. Dọc đường đi, Diệp Kiều và Tôn Oánh Oánh đều có thể ngửi được mùi thơm nồng đậm của thịt. Vì các hộ gia đình trong thôn đều có thịt để ăn, cho nên các cô gái ở các thôn bên cạnh đều rất muốn được gả vào thôn.
Lưu Thiên Hà ngậm tẩu thuốc trong miệng, sau khi nghe những
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.