Bố chồng của cô trông có vẻ rụt rè và ít nói, thực sự cũng rất mạnh bạo đấy nhỉ!

“Ái Quốc! Ái Quốc! Anh có sao không?” Lục Giai chạy đến, khóc đến mức thở hổn hển, dang tay ra để che chở cho Phùng Ái Quốc.

“Ba! Ba muốn đánh thì hãy đánh con chết đi! Là lỗi của con, là tại con không sinh được con! Ái Quốc anh ấy không có tội, anh ấy chỉ muốn một đứa con ruột mà thôi!”

“Con!” Lục Kiến Quốc tức giận đến mức không làm gì được, nhìn quanh một lượt, ném cái cuốc đi, thay vào đó là một thanh gỗ dài.

Đây là gỗ mấy ngày trước Lục Kiến Quốc mang xuống núi làm củi, chưa kịp chặt ngắn, hiện tại có thể dùng được.

“Ông Lục, ông bình tĩnh lại một chút đi.” Trương Thúy Thúy vội vàng ôm eo ông, sợ ông thật sự đánh con gái của mình.

“Đúng vậy, bố, chúng ta hãy từ từ nói chuyện.” Diệp Kiều cảm thấy lời thoại này hôm nay cô đã lặp đi lặp lại rất nhiều lần. “Hay là chúng ta vào trong ngồi nói ch

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play