Diệp Kiều cảm thấy có chút không an tâm, cô vươn tay chọc chọc người đàn ông bên cạnh.
“A Triệu sẽ không chân trong chân ngoài đúng không?”
Cô vẫn rất thích Ngô Ngôn Khê hơn, trước đây Diệp Kiều đã gặp cô ấy một vài lần ở Thâm Thành và cô cảm thấy rằng Ngôn Khê là một cô gái rất dịu dàng, hào phóng và khéo léo, nhìn về phía Trương Triệu với một ánh mắt ngại ngùng khi yêu.
“Đúng vậy…” Lục Thừa im lặng một lúc rồi nói, “Anh chỉ có thể cam đoan cậu ta không phải là người vô trách nhiệm.”
Diệp Kiều ngay lập tức hiểu ý tứ trong câu nói của anh. Nếu Trương Triệu đã kết hôn, thì cậu ấy chắc chắn sẽ không lừa dối, có điều hiện tại đưa ra lựa chọn gì thì còn chưa xác định được.
“Em đừng nghĩ nhiều như vậy, mối quan hệ của họ thì để cho họ tự xử lý đi.” Lục Thừa vỗ nhẹ trấn an cô, cười nói.
“Nào, nói cho anh biết hôm nay em đã điền vào những trường nào?”
Diệp Kiều thở dài: “Anh nói đúng, loại chuyện này giống như người uống nước vậy.”
“Lựa chọn đầu tiên của em là Đại học Bắc Đại.”
Nói đến đây, khuôn mặt của Diệp Kiều đỏ bừng, cô mềm người, tiến đến vòng tay của người đàn ông phía sau mình, cảm nhận được sức mạnh và hơi ấm của vòng tay anh bao quanh cô.
“Đây là giấc mơ của em, em muốn với tay ra và chạm vào nó. Nếu thành hiện thực thì…”
Ước mơ của hai kiếp người, cô cũng đã cố gắng hết sức thực hiện nó.
“Được rồi, nhất định ước mơ của em sẽ thành hiện thực.”
Lục Thừa ôm cô vừa nhẹ nhàng cúi đầu hôn lên thái dương của cô.
“Chúng ta đã kiểm tra câu trả lời và điểm của em rất cao.”
Diệp Kiều hạnh phúc nói: “Em muốn làm một tấm gương tốt cho con gái của chúng ta noi theo.”
“À.” Lục Thừa cười khúc khích, nhìn con gái đang ngồi chơi vui vẻ trong đống đồ chơi, anh luôn cảm thấy cuộc sống của cô bé sau này cũng sẽ không quá dễ dàng, vợ của anh là người rất có “chí cầu tiến” đấy.
Sau khi điền vào đơn đăng ký, tất cả những gì còn lại là hồi hộp chờ đợi thư mời nhập học từ trường đại học. Để giải tỏa nỗi lo lắng trong lòng, Diệp Kiều đã thayd dổi công tác của chị dâu.
Một tuần sau đó, việc xây dựng nhà máy sản xuất quần áo đã hoàn thành.
Máy dệt đã được mua từ lâu, Diệp Kiều đã dành ba ngày để bố trí và phân công mọi người vào các vị trí của nhà máy, mọi thứ đều đã sẵn sàng.
“Chị dâu, chúng ta có thể bắt đầu tuyển dụng người ở bên ngoài rồi.” Diệp Kiều nhìn nhà máy hiện đang trống, mỉm cười với Viên Hiểu Quyên.
“Khi mọi người được tuyển dụng, nhà máy của chúng ta sẽ trở nên náo nhiệt hơn.”
Lúc trước khi chọn địa chỉ, Diệp Kiều đã khoanh vùng một mảnh đất rộng này, từ chỗ này cách nhà máy thiết bị điện Thừa Phong cũng không xa.
Nhưng nói thế nào nhỉ, nơi này đã được thị trưởng Miêu quy hoạch thành khu nhà máy, cách xa trung tâm thành phố, cơ sở vật chất hỗ trợ cũng không tốt lắm, buổi tối công nhân đi làm về, dân
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.