Bọn họ không biết tình huống ở bên ngoài như thế nào, nhưng bọn họ cũng không ngốc, chỉ cần động não một chút, bọn họ biết nếu như không phải Lục Thừa luôn chăm sóc, để ý bọn họ, những cụ già này chắc chắn sẽ không thể sống sót an toàn.
Mọi người còn nhớ mấy năm trước họ đã sống cuộc sống khổ cực như thế nào, lúc đó nhiều người không chịu đựng được nỗi đau về thể xác, ai cũng không có tiền, không có lương, không có thức ăn chỉ biết nằm trên giường đất mà chờ chết.
Trong vài năm qua, cuộc sống của họ rất tốt, tất cả là nhờ sự giúp đỡ của Lục Thừa.
Họ rất biết ơn! Tất cả họ đều quyết định rằng họ sẽ báo đáp cho anh trong tương lai. Lục Thừa được nhét cho một đống số thông tin liên lạc, trong đó ghi rõ địa chỉ nhà riêng và đơn vị làm việc của bọn họ.
Anh cất nó đi một cách cẩn thận, mỉm cười nhìn các thầy giáo.
“Khi các thầy đều an ổn, con nhất định sẽ đến thăm mọi người, đến lúc đó sẽ không tránh được việc đến quấy rầy các thầy rồi.”
Mọi người nghe thấy anh nói như vậy đều cảm thấy rất vui.
“Ha ha ha ha, được, vậy thầy nhất định sẽ đãi con uống rượu. Thầy cất giấu trong nhà rất nhiều rượu ngon, không biết là bây giờ có còn được bảo quản hay không…”
“Thầy cùng ông Trình đây thì khác, A Thừa à, khi con tới nhà, thầy sẽ mời con uống trà, trong nhà thầy có rất nhiều trà bánh, ăn rất ngon, thầy đảm bảo con sẽ rất thích.”
Các thầy mỗi người nói một câu, đều vô cùng nhiệt tình.
“Được, được, con nhất định sẽ đi!”
Sau khi hứa hẹn, Lục Thừa đi đến bên cạnh Hứa Thanh Viễn, giúp ông ấy sắp xếp đồ đạc, đồng thời nhét một xấp tiền vào trong tay ông ấy.
Hứa Thanh Viễn trừng mắt nhìn Lục Thừa, chống đẩy từ chối nhận lấy. <
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.