Ở cửa, Diệp Chiêu Đệ bị Diệp Kiều ôm chặt không buông bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Được rồi, em cũng không còn trẻ nữa, đã trở thành mẹ rồi sao em vẫn giống như trước, thích làm nũng như vậy chứ?”
Hai tay của Diệp Chiêu Đệ đang ôm con cho nên không có cách nào đẩy em gái của mình ra, cô cười là cọ cọ vào người Diệp Kiều. Trong miệng nói lời chỉ trích nhưng giọng điệu của cô lại rất nhẹ nhàng.
Lại cúi đầu nhìn xuống hai cô bé và nhận ra chính xác con của em gái mình.
“Đây là Châu Châu phải không? Quả nhiên rất dễ thương, giống hệt mẹ của con khi còn nhỏ.”
Đôi mắt Lục Minh Châu mở to tròn xoe ngửa đầu nói: “Dì.”
Khi nãy lúc vừa lên lầu, Diệp Kiều đã kịp dạy cho cô bé xưng hô như thế nào với mọi người.
“Ai!” Diệp Chiêu Đệ nghe thấy cô bé gọi một tiếng dì, cả khuôn mặt đều tươi cười rạng rỡ hẳn lên. “Đây, cầm lấy. Đây là phong bao lì xì tặng cho con đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT