“Bởi vì con ít đọc sách đó.” Cho nên mới bị mẹ lừa.
Diệp Kiều cười tủm tỉm vuốt những sợi tóc mềm mại của con gái, cảm thấy xúc cảm này thật sự rất tuyệt, cô lại xoa nhẹ thêm vài cái cho đến lúc đầu tóc của Lục Minh Châu bị rối tung lên mới dừng lại.
Diệp An An ngoan ngoãn dùng đôi tay nhỏ xíu của mình cầm Sachima, cô bé vừa cắn một miếng vừa ngước đầu nhìn cô.
Trong mắt Diệp An An mang theo sự tò mò, cô ấy thật sự không ngờ "người mẹ" mà đời trước mình không có duyên được nhìn thấy lại là một người vừa xinh đẹp, dịu dàng, còn nghịch ngợm lại thú vị như thế này.
“Kiều Kiều à, con bế Châu Châu xuống cho mọi người nhìn xem đi.”
Sau khi đã khoe xong một vòng, cuối cùng Lâm Uyển cũng nhớ tới con gái và cháu ngoại ở trên xe nên vỗ vào cửa xe kêu cô xuống.
Diệp Kiều cũng không muốn để ý tới bà ta, tiếp tục nói chuyện với con gái của mình. Giả bộ như không hề nghe thấy âm thanh gõ cửa sổ xe, dù sao cửa sổ xe đang đóng lại, có cách âm hay không cũng chỉ có người ngồi ở trong xe mới biết được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play