Dương Tiểu Linh cho gà ăn xong, quét dọn quanh nhà một lượt,
lại vào bếp sắp xếp lại đống củi, làm một đống việc mà tâm trạng vẫn chưa khá
khẩm hơn.
Liễu Ngọc Như ngồi một bên chọn lựa trứng gà để làm trứng
bách thảo, bà nhìn con gái đang trút giận vào đống củi: "Không theo A Hiên
đi kinh thành chơi sao?"
Dương Tiểu Linh ngẩng mặt lên rồi lại cúi đầu xuống:
"Kinh thành có gì vui để chơi đâu!"
Liễu Ngọc Như nghe nàng nói vậy, vừa thương vừa xót. Sao bà
không biết nàng là vì lo lắng cho bệnh tình của bà, sợ đi xa lâu ngày, không
yên tâm để bà ở nhà không người trông nom. Vì lẽ này, mỗi tháng nàng chỉ đi
Giang Lâm mấy ngày, đối với việc tìm kiếm Hắc Dạ vô cùng qua loa.
Bà đau lòng cho con gái, nhưng không nhắc chuyện không vui là
quy ước ngầm giữa hai người, bà thôi không hỏi tiếp nữa, dùng ánh mắt nhìn thấu
sự đời nhìn nàng: "Kinh thành không vui, trấn trên cũng không vui
sao?"
Chủ đề vòng lại Thượng Quan Lạc, Dương Tiểu Linh không biết
phải nói thế nào, bèn đánh trống lảng sang đống trứng vô tội: “Mẹ, mẹ đừng làm
cái này nữa, làm nhiều cũng không ăn hết, dành thời gian nghỉ ngơi tốt cho sức
khỏe hơn đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT