Dương Tiểu
Linh nhét giỏ tre cho Thượng Quan Lạc cầm, nhìn hắn bằng ánh mắt cầu cứu.
Thượng Quan
Lạc ban đầu là sững sờ, sau đó thì dở khóc dở cười, thêm một phần vui vẻ khi
nàng luôn giữ kẻ với các sư huynh và sư phụ, lại gần gũi với hắn như vậy.
Hắn đưa mắt
nhìn xung quanh rồi chỉ tay vào một gốc cây to: “Nàng sang bên đó, ta sẽ đứng
đây canh chừng.”
Dương Tiểu
Linh lúc này đã ngượng chín mặt, nhưng nếu nàng giữa nơi hoang vu một mình giải
quyết nỗi buồn thì có hơi đáng sợ. Ma quỷ hù dọa vào lúc nàng giải quyết đại sự,
sợ là nàng khó lòng mà đối phó, cũng may còn có Thượng Quan Lạc.
Nàng lập tức
đi ra sau gốc cây. Giữa đêm đen, gốc cây che mất tầm nhìn làm nàng không nhìn
thấy được Thượng Quan Lạc, trong lòng có hơi bất an.
Nàng cất giọng
gọi hắn: “Thượng Quan Lạc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT