Lộ Dịch Minh khiếp sợ nhìn
vào Hứa Bộ đang ở trước mặt, ánh mắt không tự chủ được mà lướt xuống phía dưới: miệng lỗ nhỏ đang co rụt vẫn dính dâm dịch
trong suốt do phản xạ ánh sáng mà có chút long lanh; có lẽ do mới vừa rút gậy mát xa ra nên cử động co rụt vẫn thấy khá là rõ rệt; còn sót lại một vệt chất lỏng chảy dọc men theo đường cong của chiếc đùi trắng nõn mà rơi xuống. Cậu cảm thấy trái tim ở trong lồng ngực đang nhảy nhót
điên cuồng, kéo theo hô hấp không nhịn được mà dần dồn dập; thậm chí, dưới bụng đang có xúc động
cương lên. Cậu vừa ở bên rối rắm tự hỏi tại sao Hứa Bộ ở đối diện lại không mau kéo quần lên, vừa ở bên
mà lại không nhịn được mà muốn ngắm nhìn, muốn chạm vào đó.
Đợi đến sau khi hồi phục tinh thần, chiếc áo vốn khoác trên người đã bị cới ra,
đang bị vứt bừa trên sàn nhà; Lộ Dịch Minh phát hiện ra bản thân mình đã ôm Hứa
Bộ trần trụi vào trong ngực,
vừa thấy đôi mắt mở to ướt át lại mê mang nhìn chăm chú vào mình, hai cánh
môi khép hờ vẫn có thể thấy được đầu lưỡi hồng hào, mềm mại mơ hồ bên trong miệng. Lộ Dịch Minh
híp mắt lại.
Là anh dụ dỗ tui trước.
Tiếp theo, cậu liền tuân theo tiếng lòng mong muốn. Đầu tiên là hôn lên đôi môi đó, đầu lưỡi cạy ra kẽ răng liền dễ dàng đâm tiến
vào trong. Hứa Bộ dùng hai tay khoác lên trên
vai cậu. Sau khi được cậu hôn môi, anh ngoan ngoãn thuận theo mà cọ cọ vào người cậu lại càng muốn dính sát lấy cậu. Mà, Lộ Dịch Minh bị cọ đến bắt đầu nổi lên phản ứng vì để trừng phạt nên cắn nhẹ một cái lên
môi dưới của anh, lại thấy anh
nghiêng đầu bày ra dáng vẻ khó hiểu, vừa muốn mắng nhưng so với mắng thì cậu lại càng muốn làm một chuyện xấu xa khác hơn.
Hai bàn tay lại mang theo sắc tình, ẩn ý mà bắt đầu xoa nắm cánh mông của anh, cậu nhìn Hứa Bộ ngoan ngoãn mà nâng mông
lên, đầu cũng tựa lên trên đầu vai của mình; bên tai lại
không ngừng nghe thấy tiếng hít thở mềm nhẹ khi có khi không của anh. Từng tia dục vọng liền lắng đọng lại trong mắt, cậu lại vói ngón
tay vào miệng lỗ nhỏ đã được khuếch trương trước đó, lập tức thành công
mà nghe thấy được tiếng rên rỉ của Hứa Bộ; ngay khi
anh muốn thẳng lưng trốn tránh, nhưng eo lại
nhéo một cái, khiến cho cản người anh một lần nữa lại xụi lơ trong lòng mình.
Ngón tay vẫn đang thăm dò trong lỗ nhỏ mềm ướt lại căng chặt, ngay
khi vừa ma sát qua một điểm nào đó thì Hứa Bộ liền phát
ra một tiêng nức nở khe khẽ, mí
mắt khẽ run lên, khóe mắt tiết ra nước mắt sinh lí dính lây trên hàng lông
mi cong; bày ra dáng vẻ ngoan
ngoãn, nghe lời mặc người bày bố, chỉ biết tự cắn lấy môi dưới nhẫn nhịn khiến cho người nhìn vừa tội nghiệp nhưng lại càng muốn dùng sức để khi dễ anh hơn; muốn nghe thấy tiếng rên rỉ đứt quãng không thành lời của anh; muốn nhìn
thấy dáng vẻ bất lực, không phản kháng nổi, chỉ biết khóc của anh.
Rõ ràng còn chưa bắt đầu nhưng phảng phất như là Lộ Dịch Minh lại không
thể khống chế được ảo tưởng trong đầu óc mình. Cậu
cúi đầu, bắt đầu mút lấy cần cổ kia, lưu lại
một chuỗi dấu hôn. Ba ngón tay đã có thể dễ dang
ra vào bên trong, Lộ Dịch Minh gấp gáp mà rút tay ra, cởi bỏ quần, tách
hai đùi của Hứa Bộ ra, tự đỡ lấy dương vật đã hoàn toàn cương của
mình liền sắp được nhấm nháp được quả ngon chín mọng này rồi.
Nhưng mà.
Đột nhiên, Lộ Dịch Minh bừng tỉnh. Đầu tiên là cậu mờ mịt, khó hiểu mà trừng mắt lên nhìn, mới ý
thức được : tất cả cảnh diễn ra vừa rồi đều là mộng. Tiếp theo, sau khi nhớ hết được cảnh mộng thì cậu lại nhíu mày, ảo
não tiếp.
Làm sao mà vào lúc đó lại tỉnh… Không phải,
làm sao mà lại mơ thấy cái người Hứa Bộ này hả!
Cậu ngồi dậy, tự gãi gãi tóc mình: xem ra, chuyện xảy ra hôm đó đánh sâu vào trong tiềm thức lưu lại ấn tượng đậm cho cậu rồi đi.
Hừ, hoàn toàn là một
người đàn ông có bạn gái rồi, lại còn tự dùng
gậy mát xa. Không phải là bị liệt dương đi? Hoặc
không thì là tên gay đáng chết
đang muốn lừa gạt tình cảm của Bạch Nhạc Phi sao?
Lộ Dịch Minh vừa xấu xa mà suy đoán, nhưn ở trong lòng lại
vừa dâng lên cảm giác chờ hi vọng khó
hiểu.
Sau khi tự nhận ra rằng, bản thân mình đang hi vọng cái gì, thì cậu hấp tấp lắc lắc đầu mình, quăng
ý nghĩ trong đầu ra ngoài.
※※※
Bắt đầu một ngày chuyển gạch hăng hái nào!
Hứa Bộ không
yên lòng mà đẩy chiếc xe nhỏ trong tay. Đều đã qua lâu như vậy nhưng vẫn chưa thấy giám
đốc tìm anh tính sổ, không lẽ giám đốc đã quên béng chuyện này rồi sao? Trong thời
gian làm việc, công nhân viên
lại tự ý sử dụng gậy mát xa trong người liền không tính đi, nhưng còn lại bị giám đốc bắt gặp được loại việc này, thật sự là rất xấu hổ đó…
– Uống nước không?
Vừa mới lau đi đám
mồ hôi nhễ nhại, nóng bức
thì ở ngay trước mắt đã thấy được một chai nước
khoáng đã được đưa qua, Hứa Bộ ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt đáng
yêu lại nhiệt tình hiện lên đầy quan
tâm của nữ chính dành cho anh.
Nữ chính là một
người siêu tốt nha!
Sau khi nói tiếng cám ơn, Hứa Bộ cảm động mà nhận lấy chai nước, lập tức vặn mở nắp chai liền tu một hơi hết nửa chai. Bạch Nhạc Phi đứng ở bên cạnh
anh, nghiêng đầu, luôn mỉm cười nhìn anh, gió nhẹ nhàng lay động, bày ra dáng vẻ xinh đẹp điềm tĩnh ấm
áp như ánh trăng.
Mà, ở một bên, giám đốc
đang lén theo dõi Hứa Bộ lại dâng lên tâm tình không vui chút nào; siết chặt lấy tấm màn cửa trong; giữa khe hở, hiện lên vẻ mặt hung ác mười phần đang nhìn chằm
chằm vào Hứa Bộ đang mang vẻ mặt vui vẻ, nhiệt tình đang nói chuyện
rôm rả với nữ chính.
Trò chuyện cái quái gì chứ hả! Chỉ có nói
chuyện với Bạch Nhạc Phi thôi
mà đã vui vẻ đến vậy hay sao hả? Thời gian làm việc không cho phép nói chuyện riêng biết không hả! Hơn nữa! Hai người còn nói đến 2 phút 13 giây với
nhau rồi!
Không được! Không thể nào để cho
bọn họ tiếp tục nói nữa!
Lộ Dịch Minh
hung hăng kéo mạnh rèm cửa ra, đứng bên cửa sổ liền rống lên:
– Hứa Bộ! Còn mau đi làm việc!
Còn muốn nhận lương hay không hả!
Lập tức, Hứa Bộ run chân, đặt
chai nước lên trên cán xe, liền đẩy xe nhỏ ở trong tay đi tiếp, bỏ lại Bạch Nhạc Phi vốn muốn mở miệng nói ra một số lời đã chuẩn bị trước đó
đành phải nuốt trở lại.
Mắt thấy, Hứa Bộ chăm chỉ vừa hết sức chuyên chú
vào công việc, Bạch Nhạc Phi cũng quay lại công việc đúng chức trách
của mình. Lộ Dịch Minh vừa lòng
mà gật gật đầu, vừa ở trong lòng mà tính toán:
quan hệ giữa Bạch Nhạc Phi vời Hứa Bộ có chút
tốt lên rồi đi, càng không thể để hai người họ tiếp tục phát triển lên
nữa đi.
– Hệ thống??? Cái này, độ hảo cảm của Lộ Dịch Mịnh đang ở mức độ nào rồi hả? Có nên báo cho tao một cái nhắc nhở ấm áp hay
không đây?
[ Không thể phụng cáo, mời túc chủ tự tiến hành kiểm tra. ]
– Đến một chút xíu xiu đó mà mày cũng không thèm nói cho tao biết được sao? Sau này, lỡ như tao gây ra tai họa lớn thì sao, mày lại
không phải sẽ trừng trị tao nữa hay sao.
[ Khuyến khích túc chủ nên dùng đạo cụ. ]
Hứa Bộ nhớ đến cây gậy mát xa đang nằm ở trong nhà, tự mua vui trong nỗi khổ: Thôi kệ, tốt xấu gì cũng coi như là có chút manh mối đi, có thể lừa được một xíu xiu thì vẫn
đỡ hơn không có được gì đi.
Ngay khi Hứa Bộ tưởng rằng mình sẽ đón chào một ngày làm việc tan tầm bình an, thì đột
nhiên, giám đốc liền nhanh như chớp mà xuất hiện ở ngay trước mặt anh, mang theo vẻ mặt lãnh khốc,
– Vào phòng làm việc của tôi ngay.
Xong! Chả lẽ cậu ta muốn tính sổ với mình sao?! Đợi
lâu như vậy, lẽ nào là đang dưỡng sức hả! Hứa Bộ vừa lo sợ bất an mà suy đoán, vừa thành thật, ngoan ngoãn mà lẽo
đẽo đi theo giám đốc một đường.
– Đóng cửa lại.
Hứa Bộ định chỉ khép hờ cánh cửa, chuẩn bị sẵn đường chạy trốn nếu lỡ như có gì bất
trắc xảy ra. Mà, ở sau lưng, giám đốc còm đang tự vuốt ve ngón tay mình, để tổ chức lại ngôn ngữ. Chờ đến khi Hứa Bộ xoay
người lại, bày ra dáng vẻ khẳng khái như là sắp
hi sinh mà bước lên thì Lộ Dịch Minh cảm giác là cậu
càng muốn đánh anh một trận.
– Hứa Bộ.
Nghe ra được tia không vui trong lời nói của giám đốc, Hứa Bộ vội giấu đi sự lo sợ nho nhỏ của mình, cẩn thận mà dè chừng đáp
lại.
– Gần đây, biểu hiện làm việc của anh không tệ.
– Cám ơn giám đốc.
– Cần chú ý, không nên nói chuyện riêng với người khác
trong giờ làm việc, không nên làm chậm trễ công việc của Bạch Nhạc Phi.
Thì ra là vì chuyện của Bạch Nhạc Phi nha…
– Vâng, giám đốc.
– Anh… ừm…
Nghe thấy giám đốc nghẹn lại, Hứa Bộ mới ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn cậu. Lộ Dịch Minh cau mày, nghẹn
lại một lát, mới dồn một hơi mà nói hết cả câu dài.
– Chiều mai, tôi sẽ ghé qua nhà anh, anh nên chuẩn bị cho tốt đi,
tôi chỉ là muốn tìm hiểu một chút về tình
trạng sinh sống của công nhân viên, anh không cần nghĩ nhiều.
Hả???
Hứa Bộ đầy mặt kinh hãi.
Đây là tình tiết diễn biến thế nào đây!