Dỡ đống gạch này xuống dưới lại đi chất một đống gạch mới lên, Hứa Bộ đành phải chấp nhận ý trời thôi vậy. Dù sao, bây giờ, anh cũng là nam chính, cứu vận mệnh nam chính cũng xem như là tương đương tự đi cứu bản thân mình thôi, hơn nữa độ hảo cảm đạt đến giá trị cao nhất thì cũng không dao động gì nữa, xem ra điều kiện này cũng rất tốt đi.
Hứa Bộ cảm thấy mỹ mãn sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ chuyển gạch hàng ngày, đang ngổi ở bên mà nghỉ ngơi.
Ngay lúc này, hệ thống vốn luôn giả chết, bỗng phát ra tiếng đinh đinh, thông báo có nhiệm vụ:
[ Thông báo nhiệm vụ tình huống phụ: cùng ăn tối với Lộ Dịch Minh. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng là đạo cụ. Nhắc nhở: bây giờ, Bạch Nhạc Phi đang đi đến văn phòng của Lộ Dịch Minh.]
Vừa nghe xong, nhất thời khiến cho Hứa Bộ nhớ ra. Đây chẳng phải là tình tiết mà giám đốc định mời nữ chính đi ăn cơm để bày tỏ tình ý đó hay sao!
Vì thế, anh hấp tấp đứng lên, vừa lén la lén lút chạy ra đến cái cổng công trường được dựng tạm mà nghe trộm.
– … Trên thực tế, về mặt này của công trình, đối phương lại muốn góp thêm môt số yêu cầu. Mà em xem, bây giờ cũng đã trễ, sắp đến giờ ăn cơm. Không bằng, chúng ta đi ăn cơm trước đã?
Chính xác mà!
– Không được rồi ạ. Cám ơn ý mời của giám đốc. Nhưng mà, tối nay, em đã có hẹn ăn cơm với Hứa Bộ tại tiệm xx rồi.
Tiếp theo, là một hồi im lặng, có lẽ giám đốc vẫn không muốn từ bỏ, lại hỏi thêm một câu:
– Tối nay, tôi cũng không có bận gì. Hay là ta cùng đi ăn với hai người vậy, được không?
Ấy! Nếu đồng ý đi cùng mà nói! Có thể vẫn được tính là hoàn thành nhiệm vụ phụ hay không đây hả!
Nghe thấy được câu hỏi này của Hứa Bộ, hệ thống liền đáp lại nhẹ bẫng [ Tính.]
Biết trước được là đến cuối cùng thì nữ chính vẫn sẽ không đồng ý, cho nên, Hứa Bộ định là sẽ can thiệp vào tình huống này. Dù sao, bây giờ vẫn còn cách rất xa mới đến tình tiết bị cắm sừng đi, suy ra, nếu ở tình huống này biến đổi kết quả một tí tẹo cũng không ảnh hương gì ha. Hơn nữa, bản thân anh lại rất tò mò với phần thưởng nhiệm vụ phụ này nha.
” Cốc cốc.” Giả bộ gõ nhẹ hai cái lên cửa làm việc :
– Giám đốc?
– … Vào đi.
Hứa Bộ đẩy cửa mà bước vào, vừa nhấc đầu lên, liền nhìn thấy một anh chàng cực kì đẹp trai đang dựa vào bàn làm việc. Anh chàng mang một đầu tóc đen nhánh, được cắt ngắn gọn gàng, tất cả tóc mái đều được vuốt mouse hất ra phía sau; ngũ quan như trời điêu khắc mà ra; một thân mặc áo sơmi trắng phẳng phiu phối với chiếc quần tây đen tiêu chuẩn lại tôn lên một đôi chân dài thẳng tắp; hai nút trên cổ áo đều không được đóng lại, xuyên qua khe hở đó có thể nhìn thấy được cơ thịt rắn chắc.
Hứa Bộ lập tức hung hăng hâm mộ một trận, tiếp theo, anh mới nhìn sang người đẹp đang đứng cách một khoảng, đối diện với anh chàng đẹp trai này.
So về chiều cao, tên đẹp trai lai láng này đã đẹp chết người còn cao hơn anh nữa chứ. So về tiền bạc, tên này cũng có tiền, chịu chơi hơn anh. Còn so đến tuổi trẻ thì tên này cũng trẻ hơn anh. Nữ chính ơi, đến cùng là con mắt nào của cô lại coi trọng tên nam chính gà ốm này hả, nếu anh là nữ chính thì anh tuyệt đối sẽ tự nguyện nằm xuống đển cho giám đốc chụp lại hình ảnh luôn rồi nha!
Lộ Dịch Minh nhíu mày nhìn về phía người vừa mở cửa mang vẻ mặt đầy nịnh nọt này. Trước đó, cậu cũng đã điều tra qua Hứa Bộ rồi, cho nên, đối với người này, cậu chỉ có một loại đánh giá: không có gì đặc biệt, lại thật không hiểu nổi, Bạch Nhạc Phi thích anh ta ở chỗ nào cơ chứ.
Bạch Nhạc Phi vừa nhìn thấy Hứa Bộ liền mỉm cười, tiếp theo là mở miệng xin lỗi:
– Thật ngại, làm phiền giám đốc rồi ạ.
Vừa nói lời này ra thì hai người đều hiểu ra là có ý gì rồi, mà giám đốc luôn không muốn nói nhiều ở trước mặt Hứa Bộ, nhưng Hứa Bộ lại cố ý giả ngốc mà nhiệt tình hỏi han:
– Giám đốc, đang có chuyện gì sao?
Lộ Dịch Minh không hề mở miệng đáp lại lời nào, cho nên, Bạch Nhạc Phi đành phải mở miệng giải thích:
– Giám đốc muốn đi ăn cơm tối với chúng ta, nhưng…
Ngay khi còn chưa kịp nói xong cả câu, thì vừa nghe đến đây, Hứa Bộ liền nhanh miệng đáp:
– Không sao cả nha.
??
Bạch Nhạc Phi đầy mặt nghi hoặc. Cô luôn biết Hứa Bộ có chút sợ Lộ Dịch Minh, cho nên, mới thay anh uyển chuyển từ chối. Nhưng không ngờ là Hứa Bộ tự mình đồng ý rồi. Bất quá, đồng ý cũng tốt, chung quy thì cả hai đều là công nhân viên đang làm việc dưới trướng của giám đốc.
Nghe thấy lời đồng ý này của Hứa Bộ, Lộ Dịch Minh vốn đang sắp xếp lại văn kiện ở trên tay liển run lên một cái. Cậu vừa một bên khó chịu vừa một bên rối rắm là có nên đi hay không. Cậu liếc mắt nhìn thấy Hứa Bộ mang theo bộ dạng vui vẻ rời đi, tiếp đó là Bạch Nhạc Phi mỉm cười, sau khi cô nói tên địa điểm cùng với giờ hẹn cũng nối gót rời đi.
Cái tên này, đến cùng là có tự ý thức tình địch hay không đây?
Lộ Dịch Minh có chút căm tức nghĩ.
Kệ, không phải chỉ là đi ăn cơm thôi sao. Chỉ có một tên Hứa Bộ nhỏ nhoi mà thôi. Hừ! Chỉ với người như anh ta, thì có thể làm nên trò trống gì chứ.
***
Mà, bên kia, đang đi cùng nữ chính về nhà, Hứa Bộ nghe thấy lời này của Bạch Nhạc Phi vừa nói, ngay lập tức, hai chân run lên, liền muốn hô to một tiếng chạy mau ” chạy mau! “.
– Đúng rồi, nhắc đến ông chủ beer club mà chúng mình đến ăn tối, trước nay là người mà em vẫn luôn muốn giới thiệu cho anh biết, anh ấy gọi là Liễu Thác, trước kia từng giúp đỡ cho em rất nhiều…
Hứa Bộ vừa nghe thấy hai chữ Liễu Thác, như là bị sét đánh qua não bộ vậy.
Xong xong, quên mất là theo như tình tiết diễn biến theo kịch bản thì trong lần ăn cơm tối này, nữ chính sẽ giới thiệu nam chính với ông chủ beer club. Bây giờ, mình lại tự ý sửa đổi, nên tên dê xôm thứ nhất và thứ hai lập tức sẽ gặp nhau, chắc chắn là hận gặp nhau quá muộn để tung hoàng giang hồ, dễ dàng dắt tay nhau và cùng cắm sừng nam chính đi!