Tất cả khi thấy hoàng hậu tới liền quỳ xuống hành lễ, hoàng hậu chính là mẫu thân của đại hoàng tử, nhìn vẻ bề ngoài trông rất xinh đẹp, quyền quý nhưng thực chất, sâu bên trong bà là một người vô cùng độc ác, không biết đã hại bao nhiêu người để có thể lên được vị trí như bây giờ rồi và đặc biệt ghét những ai đẹp hơn mình vì nếu người đó đẹp hơn mình thì chắc chắn hoàng đế sẽ chỉ mê mẩn người đó và sẽ nạp người đó lên làm thiếp. Không biết hậu cung này đã có bao nhiêu giai nhân trong đó rồi, tất cả đều bị hoàng hậu xử lý triệt để, không làm xấu dung mạo thì kiểu gì cũng mất một bộ phận trên cơ thể, mục đích là để hoàng thượng không thèm ngó nghiêng gì tới bọn họ nữa.
Hoàng hậu tiến tới chỗ hoàng thượng, ông nhìn người vợ của mình liền mỉm cười rồi giơ tay ra đỡ, nhưng có vẻ ánh mắt vẫn hướng về phía Bạch Tử Lệ. Điều này khiến hoàng hậu chú ý tới mà quay qua và hoàng hậu đã thấy Bạch Tử Lệ ngồi bên cạnh Mạc Chi Dương – phế hoàng tử mà hoàng hậu rất ghét, chắc người đó là nhị hoàng tử phi mới nhập cung không lâu rồi, trong đầu liền nảy lên suy nghĩ rằng Bạch Tử Lệ lại đi dám quyến rũ hoàng thượng, dáng người thì cũng được, không biết mặt mũi ra sao mà hoàng thượng lại nhìn chằm chằm như vậy. Nhưng điều chắc chắn rằng hoàng hậu đã ghim Bạch Tử Lệ
- “Tất cả miễn lễ đi”_Hoàng thượng vui vẻ nói nhưng ánh mắt vẫn không rời Bạch Tử Lệ
Mạc Chi Dương đã nhận thấy tất cả, liền kéo eo của Bạch Tử Lệ lại gần vào mình hơn, để bảo vệ những ánh nhìn soi mói lên, thực sự không hề thoải mái chút nào. Mới ngồi được một tý, chưa kịp làm gì mà đã bị tên hoàng đế biến thái, hoàng hậu và các quan thần nhìn chằm chằm vào, Mạc Chi Dương chỉ muốn đấm cho bọn họ một cái mà thôi, càng nhìn càng thấy ghét. Sau khi tất cả ổn định vào chỗ ngồi của mình, lúc này hoàng thượng mới đứng lên và nói
- “Hôm nay trẫm triệu tập tất cả mọi người đến đây để chúc mừng vụ lúa năm nay vô cùng bội thu. Và để có được ngày hôm nay là đều nhờ công của nhị hoàng tử của chúng ta. Chúng ta cùng nâng ly để chúc mừng nào~”
Tất cả mọi người cùng nâng ly rồi hướng về phía Mạc Chi Dương, Mạc Chi Dương cùng gật đầu đáp lễ rồi uống một lúc cạn một chén rượu, quay sang thấy Bạch Tử Lệ vẫn còn ngập ngừng vẫn chưa uống thì Mạc Chi Dương lấy chén rượu của Bạch Tử Lệ uống hộ. Khi Mạc Chi Dương lấy chén rượu, Bạch Tử Lệ nhất quyết không cho uống, Mạc Chi Dương cũng khó hiểu nên cũng nhẹ nhàng lấy ra rồi đặt xuống bàn. Bạch Tử Lệ cầm một quả dâu rồi đưa đến miệng của Mạc Chi Dương, Mạc Chi Dương thấy vậy liền vui vẻ ăn, mọi người ở đó ai ai cũng nhìn hai người rồi đánh giá nhưng hai người không hề quan tâm mà tiếp tục đút cho nhau ăn.
Hoàng thượng có vẻ đang nhìn Mạc Chi Dương rồi thầm nhếch mép một cái, hoàng thượng rất ghét Mạc Chi Dương vì Mạc Chi Dương chỉ là con của một kỹ nữ, là một đứa trẻ không ai mong muốn được sinh ra cả, lúc đầu hoàng thượng định bỏ mà đi nhưng mẫu thân của Mạc Chi Dương nói rằng nếu ông ta bỏ đứa bé thì sẽ nói cho toàn bộ thần dân về chuyện này. Vì thế nên ông ta mới miễn cưỡng đem hai mẹ con về, bây giờ nhìn Mạc Chi Dương rất giống mẫu thân nên hoàng thượng càng nhìn càng ghét, trong ly rượu vừa nãy đã có độc, chỉ cần uống một lượng nhỏ cũng đã chết rồi.
- *Khuôn mặt và đường nét giống hệt cô ta. Càng nhìn càng thấy ghét, chết quách đi cho xong. Ở đây cũng chả làm được cái gì cả, lại còn cản trở mình nữa chứ. Tốt nhất là loại bỏ càng nhanh càng tốt*
Nhưng điều kỳ lạ ở đây là Mạc Chi Dương không hề hấn gì cả, nó khiến cho hoàng thượng ngạc nhiên, đây là loại độc mạnh nhất rồi, cớ sao Mạc Chi Dương không bị sao vậy. Bạch Tử Lệ không uống thì không sao nhưng Mạc Chi Dương đã uống cạn ly nhưng sao bây giờ vẫn chưa xảy ra chuyện gì cả, hay là nhầm sang ly khác rồi? Hay là ly thuốc độc là ly của Bạch Tử Lệ? Có thể lắm…
Bạch Tử Lệ lén nhìn biểu cảm của hoàng thượng và đúng y như dự đoán, ông ta chắc hẳn đang rất ngạc nhiên vì sao Mạc Chi Dương lại không hề hấn gì. Bởi vì, Bạch Tử Lệ đã cảm thấy ly rượu có gì đó không ổn, vừa quay qua định ngăn Mạc Chi Dương lại thì đã thấy Mạc Chi Dương uống rồi, không còn cách nào khác, Bạch Tử Lệ lén dùng phép thuật của mình vào quả dâu để giải độc cho Mạc Chi Dương, nhưng mỗi lần truyền vào thì rất ít nên mỗi lần đút cho Mạc Chi Dương ăn thì mỗi lần đó Bạch Tử Lệ truyền thêm một ít vào nên có vẻ bây giờ độc tố trong người Mạc Chi Dương đã được giải trừ hết rồi
- *May mà mình phát hiện kịp không thì ngài ấy đã bị trúng độc rồi. Hóa ra dã tâm của ông ta như vậy, thật độc ác*
- “Em làm sao thế? No rồi sao?”_Mạc Chi Dương hỏi nhỏ dịu dàng nhìn Bạch Tử Lệ
- “Em không sao. Chỉ là hơi mệt tý thôi”
- “Mệt sao? Nếu mệt thì chúng ta đi về nhé?”
- “Không cần đâu ạ!”
Mọi người đang trò chuyện, ăn uống vui vẻ với nhau thì bỗng có một quan thần tiến đến chỗ hoàng thượng và nói
- “Thưa hoàng thượng, thần muốn tâu lên một chuyện…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT