Lạc Lạc không ngờ bữa tiệc này lại nhiều chuyện như thế.
Hết việc này đến việc khác xảy ra như không có điểm dừng.
Khi Lăng Hạo nhìn thấy Alpha kia, hắn đã sắp phát điên rồi.
Thế mà có người dám đánh chủ ý lên vợ hắn ngay trước mí mắt hắn.
Thế mà có tên Alpha không biết điều dám làm như vậy.
Nghĩ tới bản thân chỉ cần đến muộn thêm một chút hoặc không chú ý tới cô thêm một giây nữa thôi cũng sợ cô sẽ gặp nguy hiểm.
Điều này xảy ra là chuyện tất cả mọi người đều không ngờ tới.
Lạc Lạc cũng không nghĩ đến Lăng Hạo lại phát điên như thế.
Cô nhìn thấy hắn nghiền áp Alpha kia đến mức không ngóc đầu lên nổi.
Alpha kia cậy bản thân xuất thân từ một gia đình có chức có quyền, không nghĩ tới Lăng nhị thiếu gia lại không biết nể nang như vậy.
Tên Alpha đó nằm dưới đất, mở miệng ra là toàn những lời chói tai.
“Nhị thiếu, cậu làm như vậy có phải làm mất hòa khí hai nhà rồi không?”
Alpha đó cao ngạo đã quen, nào bị ai dẫm đạp dưới đất như thế bao giờ.
Tên ấy nằm dưới đất, nở một nụ cười khinh miệt.
“Nhà chúng tôi là đối tác dự án lần này với Nhị thiếu gia, nếu cậu làm như vậy, chúng tôi buộc phải rút vốn thôi.”
Lạc Lạc nghe đến thế thì nhíu chặt mày.
Dự án? Hình như trong nguyên tác lần dự án này Lăng Hạo sẽ bị gia tộc của tên này chơi một vố thì phải.
Cũng vì lần đó nên Lương Vi mới ra tay cứu giúp Lăng Hạo và để Lăng Hạo mang ơn nữ chính, tôn nữ chính lên làm ánh trăng sáng của cuộc đời.
Lạc Lạc nghĩ nghĩ, cô phải thầm ngăn cản Lăng Hạo kết hợp làm ăn với đám đối tác chẳng ra gì này.
Thế là trước mặt quần chúng nhân dân, Lạc Lạc bỗng dưng nghiêng ngả rồi dựa hẳn vào người Lăng Hạo.
Lăng nhị thiếu gia nhìn thấy vậy thì sợ sảng hồn, hắn vồn vã đưa tay đón lấy vợ yêu, hỏi han không ngớt.
“Tiểu Lạc, em sao vậy?”
Lạc lạc biết lúc nào nên tỏ ra yếu ớt, lúc nào nên tỏ ra tuy yếu ớt nhưng lại rất kiên cường.
“Em không sao, chỉ là tin tức tố của tên đó…”
Lạc Lạc nói lấp lửng nhưng đủ để khiến Lăng Hạo càng điên tiết hơn.
Vốn dĩ hắn đã là một người không coi ai ra gì, lúc nghe vợ yêu tố cáo lại càng khó chịu hơn.
Lăng Hạo dùng tin tức tố của mình để vỗ về Lạc Lạc, sau đó lạnh mặt dẫm cho tên Alpha không biết điều kia một cú nhớ đời.
“Á!!!”
“Răng rắc…” tiếng xương cốt nứt gãy như xiên vào lòng những người ở đây.
Tất cả đều nhìn thấy cảnh Lăng nhị thiếu gia dùng lực dẫm một cái lên bả vai tên kia.
Sau đấy…
Không có sau đấy nữa…
Tên Alpha kia như chết ngất tại chỗ và không thể ngóc đầu lên được nữa.
Chính Lạc Lạc cũng không ngờ Lăng Hạo là một người bạo lực như thế.
Chuyện ở ngoài này đã hấp dẫn Lăng lão phu nhân ở bên trong.
Bà tuổi đã già nhưng vẫn còn rất dẻo dai, bà ấy được con dâu đỡ ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng như vậy bèn hỏi thăm cháu trai và cháu dâu.
“Có chuyện gì vậy?”
Bà ấy vẫy vẫy tay với Lạc Lạc, ra hiệu cho cô mau đến đây nói chuyện với bà.
Lăng Hạo thấy vậy cũng không thả tay Lạc Lạc ra, chỉ muốn kéo lấy cô rồi ôm cô vào lòng mãi.
Lăng lão phu nhân lại như không nhìn thấy tên Alpha bị cháu trai dẫm dưới đất.
Nhà họ Lăng tuy không bảo thủ như những nhà khác nhưng được cái lại rất biết cách bao che người nhà.
Thấy người kia bị nhấn xuống đất như thế, Lăng lão phu nhân cũng không hỏi han gì tới người kia, chỉ mỉm cười hỏi cháu trai.
“Tiểu Hạo sao lại tức giận như thế?”
Trong mắt bà Lăng Hạo không bao giờ làm gì sai, có sai thì cũng là do người khác chọc tới anh trước.
Lăng Hạo ra hiệu cho vệ sĩ tiến lên đè cứng Alpha kia lại, sau đó mới dắt Lạc Lạc tới chào hỏi lão phu nhân.
“Bà nội, là do tên đó động tay động chân với vợ con.”
Lăng lão phu nhân nghe vậy bèn mỉm cười.
“Tiểu Hạo giỏi quá, biết bảo vệ vợ rồi.”
Nghe giọng điệu như dỗ dành trẻ con này của bà nội, Lăng Hạo không được tự nhiên mà ôm chặt lấy Lạc Lạc.
Lạc Lạc cũng phì cười, không ngờ nhà họ Lăng lại có một mặt như vậy.
Lạc Lạc thấy bà nội đang nhìn về hướng mình bèn tiến lên một bước rồi chào bà.
Bà nội Lăng vô cùng thích đứa cháu dâu này, khác với mấy đứa cháu trai lạnh ngắt trong nhà, cháu dâu đúng là vẫn tốt hơn.
Từ đầu đến cuối, không có ai chú ý tới Alpha đang bị vệ sĩ ấn chặt trên đất.
Tên đó thấy cảnh này thì càng nóng máu hơn, vừa giãy dụa muốn đứng dậy thì lập tức bị cơn đau trên vai ập tới làm không còn sức lực.
Tên đó hận Lăng Hạo nghiến răng.
“Nhị thiếu gia, cậu đừng có được nước làm tới, tôi nhất định sẽ rút vốn, dự án lần này nhà họ Tiêu chúng tôi sẽ không tham gia đâu.”
Người bên ngoài nghe thấy vậy chỉ có thể mắng tên Tiêu thiếu gia này không biết điều.
Hợp tác với Lăng gia rõ ràng là Tiêu gia được lợi lớn.
Lăng Hạo nghe thấy vậy bèn cười lạnh.
Sau đó hắn lại nhấc chân dẫm nốt một bên vai còn lại của tên kia.
“Á…”
Tên đó không còn sức mà hét nữa rồi.
“Vậy thì cút đi.”
Lạc Lạc đang hứng thú nhìn trò hay thì đột nhiên hệ thống biến mất đã xuất hiện.
[Ký chủ! Nguy rồi! Nam chính của thế giới đột nhiên không đi theo cốt truyện nữa!]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT