Chương 489

“Anh đánh em làm gì, vốn dĩ là như vậy mà.”

Mạc Tử Tây nắm chặt trán: “Trước kia anh đầu có đối xử với nữ thần như vậy, thái độ của đàn ông với phụ nữ thay đổi, không phải thích thì là gì?”

Mạc Đông Lăng không muốn trả lời vấn đề này, lãng phí thời gian.

Anh cảm thấy loại câu hỏi này trả lời cũng chẳng có ý nghĩa gì, cũng chẳng có tí trình độ nào.

Anh tiếp tục nói: “Tài năng của Mạc Mỹ Đình có hạn, anh không muốn làm ông nội thất vọng, đồng thời cũng không muốn nghề thủ công của nhà trọ Mạc đi đến bước đường cùng Đây mới nguyên nhân mà anh bảo em làm như vậy.

Có điều nguyên nhân này đương nhiên là giả.

Tương lai cho chị Thi Nhân phải hay không thì nghề thủ công của nhà họ Mạc vẫn sẽ có chỗ đứng đường là một mùi tân dân hai con chim.”

Giọng điệu Mạc Tử Tây rất kích động, chỉ hận không thể nói hết những lời xấu xa với Mạc Mỹ Đình.

Nếu anh cả không thích Mạc Mỹ Đình, vậy Mạc Mỹ Đình tiêu chắc rồi.

Dù sao ở nhà họ Mạc, người mà ông nội xem trọng, tin tưởng nhất chính là anh cả cơ mà.

Mạc Tử Tây dường như nhìn thấy được cảnh Mạc Mỹ Đình bị đuổi ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng, càng nghĩ càng thấy vui vô cùng.

“Đầu em cả ngày đều nghĩ cái gì thế hả, nghĩ rằng đang đóng phim truyền hình à?”

Mạc Đông Lăng tàn nhẫn vạch trần ảo tưởng của em gái “Những lời anh nói vừa rồi, điều kiện tiên quyết là em và Thi Nhân phải thăng Mạc Mỹ Đình mới được, nếu không anh biết lấy gì để đàm phán với ông nội Em biết rồi, sẽ không để anh phải thất vọng đầu Mạc Tử Tây cắt gặt đầu thu lại về mặt đắc ý của mình Cô vẫn luôn cảm thấy nên làm như vậy, quan hệ huyết thống thật sự không quan trọng đến thế chỉ cần có tài năng thì có thể kế thừa nghề thủ công của nhà họ Mạc Nhưng ông nội vẫn không đồng ý.

Cho nên mới bề tác như hiện giờ.

Chỉ cần anh cả đồng ý, cô cảm thấy vẫn còn hi vọng ông nội vẫn luôn tín nhiệm anh cả.Chỉ cần mình và nữ thần cùng cố gắng, tương lai Mạc Mỹ Đình giả tạo kia nhất định sẽ thất bại, đến lúc đó cô phải xem cho thật kỹ vẻ mặt của cô gái giả tạo kia mới được.

Em sẽ cố gắng.”

Mạc Đông Lăng sờ sờ đầu của cô: “Sau khi em đi, anh vẫn luôn phong tỏa thẻ của em để người ngoài thấy “Không sao a, dù sao anh hai cũng cho em Liên mà Nói xong, Mạc Tử Tây vội vàng che miệng mình, thôi xong, lỡ mồm rồi.

Mạc Đông Lăng im lặng, nghĩ rằng anh không biết hay sao? Chẳng qua anh vẫn giả vờ không biết mà thôi, dù sao lần này cũng là diễn Kịch “Việc này em không được nói với bất kỳ ai.Bộ gồm cả sinh hai sao?

Đúng vậy, cũng bao gồm cả ông nội”

Chuyện này tạm thời càng ít người biết càng tốt, kế hoạch của anh không chắc chắn ai cũng đồng ý NHIỀU người biết thì khả năng bại lộ sẽ càng cao.

Bấy gọi không thể mạo hiểm, chỉ có thể kiện nhận đợi người phía sau lộ diện nhiều năm ăn cần như vậy cũng đã đến lúc nên giải quyết Mặc Tử Tây gật đầu, tuy rằng không biết anh cả đã sắp xếp những gì những cô tuyệt đối sẽ không nói cho bất cứ ai, chuyện này càng bị mặt càng tốt.

Cô cảm nhận được anh cả vẫn đang tính toán gì đó, nhưng cô cũng không cần phải biết quá nhiều.

Dù sao chỉ số thông minh của cũng không giúp được việc gì lớn, không biết gì có khi lại không gây thêm rắc rối.

Mạc Tử Tây vô cùng hiểu chuyện, hiểu rõ mình nên làm điều gì.

Mạc Đông Lăng nhếch khóe miệng máy mắn em gái của mình cũng thông minh, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi.

Hai anh em trở lại phòng khách, Thi Nhân đang cầm điện thoại cười rất vui vẻ Lúc cô ngẩng đầu nhìn thấy Mạc Đông Lăng, nhất thời chột dạ đặt điện thoại xuống “H người nói chuyện xong chưa?”

“Cô Thi Nhân, em gái tôi đành phải làm phiên có rồi.không phiên, không chiến đấu”

Thi Nhân nhìn thấy bọn họ hòa hợp, cũng cảm thấy an tâm phần nào.

Hẹn gặp lại.

Mạc Đông Lăng khẽ gật đầu, lập tức rời đi.

Thí Nhân thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy Mạc Tử Tây. Làm hỏa rồi sao?”

Ừm, vốn cũng không thể xem là cãi nhau, nghe nói em muốn về Việt Nam nên dặn dò vài cau Mạc Tử Tây bỗng nhiên cầm lấy điện thoại của cô. Vừa rồi chị đang xem gì đấy, cười vui như vậy.

“khu khu, không có gì Thi Nhân muốn lấy lại điện thoại, cảm thấy có hơi ngại, dù sao trước mặt em gái người ta,đọc mấy cái tin đồn của anh nhà người ta, xem thế nào cũng thấy có gì đó sai sai.

“Haiz, nữ thần, chị cho em xem một chút thôi, sau này em chỉ còn mình chị là người thân thôi.”

Nói xong câu này, Thi Nhân liền mềm lòng.

Cô đưa điện thoại sang: “Xem đi.”

Mạc Tử Tây nhìn thoáng qua, nhất thời kích động mở miệng: “Chị cũng xem mấy cái này à!”

“Ừ cũng xem? Chẳng lẽ em cũng xem?”

“Khụ khụ, người đăng bài chính là em, trời nữ thần em cảm thấy em và chị lại càng gần nhau hơn nữa rồi.”

Hai cô gái nhìn nhau, tìm được đồng bọn rôi.

Hóa ra các cô đều là hủ nữ, cũng đều ship Mạc Đông Lăng và Tiêu Khôn Hoàng “Nữ thần, chị lại còn viết ra một câu chuyện thú vị giữa hai người bọn họ thế này là em đã xem nhẹ chị tô “Khu khu đây không phải là chị dựa theo nội dung của em rồi viết tiếp hay sao? Hơn nữa vừa này ngay phòng khách, chị cảm thấy khung cảnh đó vô cùng đẹp đề rất giàu cảm xúc.

Mạc Tử Tây kêu lên: “Viết hay quá đi, về sau chúng ta đem những chuyện xưa viết ra hết được không?”

Đồng ý, có điều chuyện chúng ta với nhau phải bí mật tuyệt đối không được để cho anh cả cô biết đâu đấy Vậy chị cũng không được nói cho chồng chỉ biết Hai người bọn họ đều biết Mạc Đông Lăng, Tiêu Khôn Hoàng tuyệt đối không phải người như thế.

Nếu như bị bọn họ biết được hậu quả không thể tượng tượng nổi.

Thì Nhân và Mạc Tử Tây đều vô cùng ăn ý lựa chọn im lặng, những thứ này bọn họ tự mình xem là được rồi.

Bên ngoài, Mạc Đông Lăng rời khỏi biệt thự, vừa lúc gặp được đoàn người Tiêu Khôn Hoàng trở về.

“Cậu xinh đẹp.

Giọng đứa bé nhỏ trăng trắng giòn tan, vui vẻ chạy về phía Mạc Đông Lăng giờ giờ bàn tay mập mạp: “Xem vỏ sò con nhặt được nè, tặng cho cậu.

Mạc Đông Lăng nhìn xuống nhận lấy món quà của cô bé: “Cám ơn con.”Diệp Tranh nhìn qua hai người đàn ông này, vội vàng đem ba đứa trẻ đi.

Vẫn là nên để bọn họ cùng ở một mình với nhau thì hơn.

Mạc Đông Lăng quay đầu lại nhìn thoáng qua đứa bé, đáy mắt cực kỳ dịu dàng.

Chỉ còn lại hai người đàn ông ngay cửa, ai cũng không vừa mắt đối phương.

Tiêu Khôn Hoằng: “Không phải anh ta thực sự có ý với vợ mình đó chứ Mạc Đông Lăng: “Cái tên này nhìn thế nào cũng không thấy xứng với Thi Nhân, chi bằng ly hôn đi, sau này mình lại tìm người khác cho Thi Nhân là được.

Vậy nên càng không vừa mắt người còn lại.

Tiêu Khôn Hoằng nhịn không được mởmiệng: “Thi Nhân đã kết hôn, còn có con rồi.”

“Kết hôn rồi cũng có thể ly hôn.”

Mạc Đông Lăng không cam lòng yếu thế phản kích, anh cảm thấy Tiêu Khôn Hoàng không xứng với Thi Nhân.

Tiêu Khôn Hoằng sắc mặt đột nhiên thay đổi, tên đàn ông này quả nhiên là có những ý nghĩ không an phận.

Sao trước đây anh không chú ý tới ?

Có điều không có cửa đâu nhé.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play