Chương 488
Mạc Đông Lăng người như này thay long đương nhiên cũng có chút không thoai mai Vì thế mà hai người đàn ông này nhìn đôi phương đều rất khó chịu không rõ lý địa Hai người im lặng nhìn nhau làm cho không khí xung quanh đầu trở mềm áp trầm mặc.
Diệp Tranh ở bên cạnh lặng lẽ bước đảm cạnh Thi Nhân nhỏ giọng nói “Chị có cảm thấy giữa bọn họ có gì đó sai sai không “Cậu cũng nhìn ra rồi , chỉ là không theo h Thi Nhân cũng không nghe được, hai người lại biến thành thế này.
Tuy rằng bên ngoài đều lan truyền hợp tác giữa nhà họ Mạc và họ Tiêu xuất hiện vấn đề, chỉ là cô biết đó là diễn kịch mà thôi, không xem là thật.
Lẽ nào hai người này nhập vai sâu như vậy sao?
Diệp Tranh bỗng nhiên thuận miệng nói: “Chị không cảm thấy cảnh tượng hai người bọn họ nhìn nhau, rất giống những cặp đôi trùng phùng rơi nước mắt các kiểu hay sao? Hai người cũng đẹp trai giống như nam chính phim thần tượng cơ mà.”
Giọng điệu Diệp Tranh mang theo về ghen tị.
Ánh mắt Thi Nhân sáng ngời, nói như vậy xem ra cũng có hơi giống, ví dụ như ai đó phụ lòng ai đó sau đó bây giờ lại gặp mặt.
Cả hai trao đổi ánh mắt với nhau.Chậc chậc, Thi Nhân cả người đều kích động, suy nghĩ hủ nữ trong cô bắt đầu liên tưởng một màn kịch lớn cho bọn họ, yêu nhau lắm cắn nhau đau… quá hoàn hảo.
Đại khái là Thi Nhân và Diệp Tranh ở một bên thì thầm to nhỏ, hơn nữa còn sắp xếp cho bọn họ nhưng phân cảnh nam nam, lúc này hai người mới cảm giác có gì đó sai sai mới chịu ngồi xuống.
“Còn một người nữa đâu?”
Tiêu Khôn Hoằng tức giận nhìn Diệp Tranh, Mạc Tử Tây đi đâu rồi?
Mạc Đông Lăng tới đây, không tìm Mạc Tử Tây, còn có thể tìm ai?
“Anh hỏi em thì em hỏi ai?”
Diệp Tranh theo bản năng trả lời, sau đó nhìn thoáng qua Mạc Đông Lăng, sau đó côđứng thẳng lưng, nghiêm túc nói: “Cô ấy vừa vào nhà vệ sinh Chỉ là thời gian vào nhà vệ sinh hình như hơi lâu quá thì phải.
Điều này ngay cả Thi Nhân cũng nhìn ra được, Mạc Tử Tây rõ ràng là đang trốn tránh.
“Hay là để tôi tìm xem?”
“Không cần, nhà vệ sinh ở đâu?
Mạc Đông Lăng xem thời gian: “Lát nữa tôi còn có việc phải làm, chỉ nói ngắn gọn mấy câu thôi.
“Ở bên kia.
Thi Nhân cũng không tiện những tay, dù sao đây cũng là việc của nhà người ta hy vọng Mạc Tử Tây có thể nói chuyện với Mạc Đông Lăng để giải quyết mọi việcLần này Mạc Tử Tây bỏ nhà ra đi, trừ diễn trò ra, còn là vì nguyên nhân khác.
Ví như cô chị họ mới về nhà Mạc Mỹ Đình.
Ôi, nói đến cô chị họ thân thích Mạc Mỹ Đình này, đúng là xui tám đời.
Thi Nhân chỉ đành ngồi chờ: “Đã thu xếp đồ đạc cả rồi chứ?”
“Um.”
Tiêu Khôn Hoằng lên tiếng: “Anh mang ba đứa trẻ cùng đi phóng sinh.”
Ba đứa trẻ bắt rất nhiều cua, bây giờ biết không mang đi được, chúng háo hức muốn đi phóng sinh.
“Được rồi, vậy em ở đây đợi.”
Việc của Mạc Tử Tây, cô phải phụ trách đến cùng.Tiêu Khôn Hoãng vẻ mặt lãnh đạm, không nhìn ra điều gì, cũng không rõ anh đang vui hay đang buồn.
Diệp Tranh đứng dậy: “Vậy em cũng đi cùng luôn nhé.”
Chủ yếu là anh không biết làm sao để đối mặt với Mạc Đông Lăng.
Dù sao anh chỉ là một người đàn ông không có tham vọng.
Diệp Tranh và Tiêu Khôn Hoằng đi ra ngoài, ba đứa trẻ xách theo cái thùng màu đỏ đi trên bờ cát, để lại những dấu chân liên tiếp.
“Anh ba, anh và Mạc Đông Lăng đúng là từng có khúc mắc gì với nhau ạ?”
“Sao lại nói thế?””Vừa rồi nhìn vẻ mặt hai người, cứ như gặp phải tình địch của nhau vậy.”
Nghe thấy hai chữ tình địch, sắc mặt Tiêu Khôn Hoàng nhất thời tối sầm, hắn nhìn Diệp Tranh: “Cơm có thể ăn bậy, nhưng lời thì không thể nói bậy được đầu.”
“Khụ khụ, em chỉ đùa anh ba một chút thôi, anh đừng xem là thật”
Diệp Tranh vội vàng giải thích: “Đây không phải em nói đâu, là chị dâu nói đấy.”
“Cô ấy nói cái gì?”
Tiêu Khôn Hoằng nhịn không được nhíu mày, vì sao lại nói mình và Mạc Đông Lăng là tình địch?
Lẽ nào Mạc Đông Lăng đã thổ lộ với vợ mình rồi ?không khí xung quanh anh đột nhiên trở nên lạnh lẽo, có cảm giác kích động muốn đuôi người đàn ông Đông Lăng kia ra khỏi cuộc sống của vợ mình Không nói được đầu, nói ra anh nhất định sẽ tức giận Diệp Tranh rut có lại cảm thấy giữ được tính mạng của mình mới là quan trọng nhất Tôi bảo câu nó Tiêu Khôn Hoàng nhíu mày tỏ ra lạnh lùng lầm Diệp Tranh sợ đến mức run rẩy.
“Em nói rồi anh không được giản đấy nhé.
“Được, tôi không giận Anh nơi đô mặt còn đen hơn đáy nồi nữa, rõ ràng là anh đang giản rồi.
Hai người nhìn nhau vài giày, Diệp Tranhthỏa hiệp.
Anh nói: “Chị dâu nói hai người các anh nhìn qua giống như một đôi oan gia, gặp nhau liền đỏ mắt, yêu nhau lắm cắn nhau đau!”
“Ai yêu nhau lắm cắn nhau đau với ai cơ?”
“Là anh và giám đốc Lăng ấy, ở ngoài có rất nhiều người cho rằng hai anh là một đôi, còn viết rất nhiều fanfic cho hai anh, vừa ngọt ngào, lại tình cảm kích thích.”
Người đàn ông này, anh cuối cùng cũng biết đến cảm giác bị người ta chọc ghẹo rồi.
Chỉ là Diệp Tranh biết quá rõ hai người này, cho dù thế giới hủy diệt, hai người đàn ông này cũng sẽ không bao giờ ở bên nhau.
Vẻ mặt Tiêu Khôn Hoằng bỗng nhiên cứng đờ, lập tức lý giải được ý của từ tình địch mà lúc nãy Diệp Tranh vừa nói.Hóa ra tình địch này không phải là ý đó.
Anh nghiến răng nghiến lợi, tốt lắm, để về xem anh trừng trị em thế nào, vợ của anh.
Gan cũng lớn thật, còn dám đem anh cùng với người đàn ông khác ra đùa.
Lần này, không dạy dỗ lại em cho tốt, tên của Tiêu Khôn Hoằng anh sẽ viết ngược lại.
Thi Nhân đang ở một nơi khác, bỗng nhiên cảm thấy ớn lạnh sau lưng, lại còn hắt xì mấy cái.
Cô nhìn bốn phía chung quanh, có phải nhiệt độ điều hòa thấp quá không?
Thi Nhân chờ thấy hơi chán, cô mở điện thoại lướt facebook, theo bản năng nhấp vào trang riêng – đam mĩ.Cô mở tiểu thuyết viết về Mạc Đông Lăng và Tiêu Khôn Hoằng, vui vẻ mà đọc.
Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, nhịn không được mà viết bình luận mô tả chi tiết khung cảnh vừa nãy vào dưới bài đăng.
Thú vui của hủ nữ chính là thế này đây.
Cùng lúc đó, bên ngoài nhà vệ sinh.
Mạc Tử Tây vốn trốn ở đây, kết quả vẫn bị anh cả tìm được, cô lẳng lặng đứng lên: “Anh cả.”
“Em định trốn anh cả đời à.”
“Em không có, em chỉ ở đây hít thở không khí một chút thôi.”
“Ở nhà vệ sinh hít thở không khí à?”
Mạc Tử Tây dỗi một chút, cô từ từ trả lời: “Anh đến tìm em làm cái gì? Đây không phải doanh sắp xếp hết “Vậy em trốn cái gi Mạc Đông Lăng nhìn thoáng qua em gái chẳng lẽ anh còn không hiểu em gái đang nghĩ cag hay sao?
Mạc Tử Tây không nói chuyện, tuy rằng chỉ là diễn kịch, nhưng Mạc Mỹ Đình vẫn đang ở nhà họ Mạc, cô thật sự không muốn trở về Thực phiền phức.
Mạc Đông Lồng nghĩ một chút, đem hết những lời Thi Nhân vừa nói lặp lại một lần cho Mạc Từ Tây.
Anh cả anh nói thật chứ?”
Mạc Tử Tây kinh ngạc nhìn anh, chuyện này không phải ông nội không đồng ý sao?
Văn cô cũng muốn đề nữ thần vạch trần bộmặt giả tạo của Mạc Mỹ Đình, kết quả lại thất bại, cô cũng không muốn nhìn thấy vẻ đắc ý của Mạc Mỹ Đình Nếu cô còn tiếp tục ở lại nhà họ Mạc, nhất định sẽ phát sinh xung đột với Mạc Mỹ Đình.
Đến lúc đó cô không muốn làm ông nội khó Anh đã từng nói dối điều gì chưa?”
Mạc Đông Lăng nhìn cô: “Nếu em không cam lòng thì bảo nữ thần đến. Về phần cô ấy có đồng ý hay không phải dựa vào bản lĩnh của em rồi.”
Em đương nhiên sẽ có cách”
Trong đầu Mạc Tử Tây đột nhiên lóe lên điều gì, nhìn Mạc Động Lăng “Anh cả, sao bong nhiên anh lại đổi ý vậy, lục rữ thần vẫn chưa đông y gia nhập nhà họ Mạc anh đã bảo emdạy cô ấy rồi, thế này hình như không đúng låm.”
“Có cái gì không đúng?
“Anh cả, chắc không phải anh thích nữ thần của em chứ?”
Mạc Tử Tây kinh ngạc nói, cuối cùng bị anh gõ trấn: “Cả ngày trong đầu em toàn nghĩ cái gì vậy?”
Anh thích Thi Nhân?