Chương 388
Phòng họp yên tĩnh trở lại.
Khi các cản bộ cấp cao nhìn thấy Bánh Bao Nhỏ bám trên người ông chủ luôn luôn công chính liêm minh, còn là một Bánh Bao Nhỏ khóc nhè, nhất thời về mặt của họ đều có phần kỳ quái.
Trông có vẻ không thích hợp lắm.
Nhưng mà ai mà có thể bào cô bé xuống chứ?
Không ai dám cả.
Không nhìn thấy bản thân ông chủ cũng không nói gì sao, còn cưng chiều ôm cô bé vào lòng, vừa xử lý công việc, còn vừa khe khẽ dỗ dành.
Ôi chao, giọng nói đó thật là dịu dàng.
Bình thường nào ai đã nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của ông chủ, cứ hễ ông chủ nói chuyện dịu dàng, bọn họ đều sẽ lo lắng, có phải là bọn họ đã làm sai điều gì, ông chủ muốn sa thải minh hay không?
Cho nên, bọn họ vẫn thích dáng vè lạnh lùng của ông chủ hơn, như vậy tương đối bình thường,
Quả nhiên, cho dù là người đàn ông lạnh lùng thế nào, khi đổi diện với con mình, đều trở nên vô cùng diu dàng, trở thành một người cha vừa vĩ đại lại vừa có trách nhiệm.
Trợ lý Tiêu lên tiếng: “Ông chú, mở cuộc họp video được chưa?”
Dù sao thì đã hẹn với bên phía nhà họ Mạc rất lâu rồi, nếu như vì trẻ con mà tri hoãn lại thi không biết lấn tiếp theo sẽ là lúc nào.
Tiêu Khôn Hoằng cúi nhìn Bánh Bao Nhỏ: “Sợ không?”
“Không sợ.”
Bánh Bao Nhỏ khịt mũi, dựa vào trong lòng anh không chịu xuống, trên lông mi còn vương giọt nước mắt.
Tiêu Khôn Hoằng xoa đầu cô bé, sau đó phất tay: “Bắt đầu đi.”
Quả nhiên con gái của anh rất ưu tú, tiếp xúc với xã hội từ nhỏ.
Bánh Bao Nhỏ: Không, cô bé chi không muốn buông cha ra thôi. Rất lâu sau này, cô công chúa nhỏ này trường thành, sau đó trở thành người khiến cho lớp trẻ đéu kiêng dè.
Nghe đồn, trong quá trình người này trường thành, từ nhỏ đã từng chứng kiến vô số cuộc họp của những nhân vật lớn, đã biết những kỹ xào trong trò chơi thương trường của những người lớn.
Mưa dầm thấm lâu từ nhỏ, dùng lời của cô ấy mà nói chính là, lúc cô ấy họp, các người còn đang chơi đổ hàng kia.
Sau khi mở cuộc họp video, trước mặt là Mạc Đông Lăng xuất hiện, cùng với các cán bộ cấp cao bên đó.
Bất chợt, bầu không khí yên tĩnh trở lại.
Bao gồm cả Mạc Đông Lăng bên trong, bọn họ đều nhìn vào lòng Tiêu Khôn Hoằng, tại sao lại có một
Bánh Bao Nhỏ?
Đây là tình huống gì?
Có chắc hôm nay là họp chứ không phải hội gặp mặt trẻ con gì đó không?
Mạc Đông Lăng nhưởn mày, không ngờ sẽ nhìn thấy trẻ con ở đây, xem ra là vừa khóc rồi.
Nghĩ lại khoảng thời gian này, lời đồn giữa Tiêu Khôn Hoàng và Thí Nhân, cũng có the suy đoán ra đại Khai
Lúc này, người bên phía Mạc Đông Lăng trách móc nói: “Giám đốc Hoằng, chúng ta đang bàn bạc chính thức, anh đưa trẻ con tới làm gi? Chẳng phải quá không chuyên nghiệp rồi sao? Ngày hôm nay, hội trường thương hội của chúng tôi cũng ở đây, Giám đốc Hoằng đang khinh thường chúng tôi sao?”
Trong chốc lát, bầu không khí trở nên không được tốt.
Tiêu Khôn Hoằng ung dung nhìn sang, nhận ra đối phương là người nhà họ Hách, anh lập tức hiểu ra tại sao đột nhiên đối phương lại gây khó dễ.
Khi anh vừa định lên tiếng, Bánh Bao Nhỏ ở trong lòng đã nói trước: “Cậu Lăng.”
Bánh Bao Nhỏ chào Mạc Đông Lăng bằng giọng nói non nớt. Mạc Đông Lăng cong môi: “Ừ, ngoan.”
Lúc này, người nhà họ Hách như trông thấy ma, con của Tiêu Khôn Hoằng gọi Mạc Đông Lăng là “cậu”?
Đây là vai về gìi?
Mạc Đông Lăng biết mọi người tò mò, anh ta từ từ giải thích: “Đửa trẻ rất đáng yêu, mẹ cô bé và em gái tôi có quan hệ tốt, tôi coi như em gái vậy”
Tuy rằng lời giải thích rất gượng ép, quan hệ này có hơi xa rồi đó.
Không phải là không có người muốn dựa vào quan hệ với Mạc Đông Lăng, nhưng mối quan hệ này sao lại để vợ Tiêu Khôn Hoằng đạt được rồi?
Lúc này, người nhà họ Hách mới lên tiếng: “Chằng trách vụ đấu thầu lần này lại để nhà họ Tiêu đạt được, hóa ra là còn có mối quan hệ này. Hội trường, ngài thấy chuyện này thế nào?”
Hội trường thương hội là một ông già, ông ta vẫn luôn rất bình tĩnh nhìn bọn họ nói chuyện.
Lúc này, ông ta nhin Tiêu Khôn Hoằng: “Chuyện này hẳn là phải hỏi Giảm đốc Hoằng, chứ không phải hỏi tôi.”
Vấn để lại bị ném trở lại.
Tiêu Khôn Hoằng xoa trán con gái nhỏ, trần an tâm trạng con gái, sau đó mới nói: “Tôi cảm thấy với tư cách là một người cha, đây là chuyện tôi nên làm. Tôi cố gắng làm việc cũng là vì nuôi gia đình, nếu như tôi vì công việc mà lạnh lùng ích kỳ, vậy thì sau này tôi cũng có thể làm ra chuyện lạnh lùng ich kỳ như the. Nhưng con tôi khiến tôi hiểu rõ, trên thể giới này vẫn có sự ấm áp tốn tại.”
Anh nói một tràng lời hay ý đẹp.
Thể nhưng không có liên quan gì đến chủ đề trước đó.
Tiêu Khôn Hoằng nói tiếp: “Chuyện hợp tác lần này là việc lớn, liên quan đến cầu nối thương mại giữa hai nước, đồng thời cũng liên quan đến rất nhiều vị trí công việc, đây không đơn thuần là một phần hợp tác, mà cũng là một phần trách nhiệm.”
Ánh mắt anh lướt qua mọi người, giọng nói thong thà, kiên định mà đanh thép: “Suy cho cùng tất cả mọi người đang ngối, có người đã trở thành cha, có người cũng sẽ đối mặt với thân phận này trong tương lai gần. Trách nhiệm luôn là chủ đề của tập đoàn Quang Viễn chúng tôi, không riêng gì một cá nhân hay là tập thể, đều cần người có trách nhiệm mới có thể đảm nhận.”
Cuộc nói chuyện rơi vào yên tĩnh trong chốc lát.
Ý cười trong mắt Mạc Đông Lăng nồi lên, vỗ tay đầu tiên: “Nói hay lắm, Giám đốc Hoằng quả nhiên là một người rất có trách nhiệm, cũng là một người cha tốt.”
Đồng thời cũng là một con cáo già!
Âm thắm tráo đổi khái niệm, lại nói lời hay ý đẹp như vậy
Hội trường thương hội cũng hài lòng gật đầu: “Người trẻ tuổi bây giờ dúng là cắn phải biết hai chữ trách nhiệm là cái gì. Tôi có chút chờ mong sự hợp tác với Giám đốc Hoằng rồi.”
Tất cả mọi người cũng vỗ tay theo, ngoại trừ người nhà họ Hách.
Sắc mặc bọn họ rất khó coi, biết rõ Tiêu Khôn Hoằng nói không đúng, nhưng lại không tìm được kẽ hờ nào để phản bác.
Đôi mắt nhỏ của Tiêu Khôn Hoằng thoáng trầm tư, bình tĩnh bàn bạc lần hợp tác này với đám người đó, dáng vẻ bày mưu tính kế.
Người đàn ông chín chắn lại đáng tin, đồng thời trong lòng còn ôm con gái, hình ảnh quà thực khiến cho người ta tin cậy cực kỳ.
Lúc nói chuyện, thậm chí Tiêu Khôn Hoằng còn có thể nhận ra con gái đang ngủ say trong lòng, cần thận nhẹ nhàng thay đổi một tư thể thoài mái cho con gái, sau đó rút một tay ra, tiếp tục cuộc họp.
Hội trường thương hội chứng kiến cảnh này, cảm thấy Tiêu Khôn Hoằng là một người đàn ông có thể tin tường. Có những chuyện không thể giả vờ được,
Trước đây vẫn hay nghe rất nhiều tin đồn về nhà họ Tiêu, hội trường cũng bắt đầu nghi ngờ Tiêu Khôn Hoằng có thể đàm nhiệm được lần hợp tác này không.
Nhưng lần này khi tận mắt nhìn thấy Tiêu Khôn
Hoằng, ông ta nghĩ Tiêu Khôn Hoằng có thể làm được. Người đàn ông này lãnh đạm mạnh mẽ, đồng thời bên trong còn có điểm yếu.
Nói như vậy, bọn họ không cần lo lắng gì cả, người đàn ông thương yêu vợ con, suy cho cùng sẽ không thể xấu xa được.
Sắc mặt của nhà họ Hách vẫn rất khó coi, lần này xem như là bê đá đập vào chân minh.
Bọn họ không ngừng nói xấu Tiêu Khôn Hoằng trước mặt hội trường thương hội, chính là vì ngăn cần lån hợp tác này, đáng tiếc là thất bại.
Con cáo già Tiêu Khôn Hoằng này, lại có thể dùng trẻ con để làm quân cờ, thật bỉ ổi!
Hội nghị sắp kết thúc, ánh mắt hội trưởng thương hội nhìn Tiêu Khôn Hoằng đã từ cành giác trở thành tán thưởng: “Giám đốc Hoằng, cuối năm hoan nghênh mọi người đến nước S, đến lúc đó không biết có vinh hạnh được mời vợ chồng cậu và con ăn bữa cơm hay không?”
“Đương nhiên, rất vinh hạnh.”
Giọng nói của Tiêu Khôn Hoằng không lớn, đường như là sợ quấy rầy con gái đang ngủ trong lòng. “Hội nghị hôm nay kết thúc ở đây đi.”
Mạc Đông Lăng gật đầu, sau đó liếc nhìn Tiêu Khôn Hoằng, người đàn ông này quả thực có chút tài năng, mặc dù là người hợp tác, nhưng gặp phải mấy vấn để này, anh ta cũng vứt cho Tiêu Khôn Hoằng tự mình xử lý.
Nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không giải quyết được, vậy thì không cần hợp tác với nhà họ Mạc nữa,
Mạc Đông Lăng anh, chị hợp tác với kẻ mạnh! Kẻ yếu, sẽ bị đào thải ra ngoài.
Tiêu Khôn Hoằng không phải là không hiểu, cho nên anh bình tình tiếp chiêu, gặp chiêu phá chiêu.
Nhưng mà, ngày hôm nay con gái nhò của anh thực sự đã giúp được việc lớn, nếu như không phải nhờ Bánh Bao Nhỏ, muốn chiếm được ấn tượng tốt của hội trường thương hội đâu có dễ dàng như vậy.
Con gái anh, đúng là một phúc tinh nhỏ.