Bữa cơm tối ngày chủ nhật ở thành thị, một
màu bình dị quấn lấy căn bếp nhỏ. Mâm cơm với những món ăn vừa lạ vừa quen: sườn
xào chua ngọt, cá hấp nấm, canh bầu nấu tôm, salad cá ngừ, đậu hũ nhồi thịt sốt
cà chua. Tất cả đều do một tay Hồng Khánh chuẩn bị cả, anh không cho Hải Uyên đụng
vào, sợ cô nghịch nước sẽ bị cảm trở lại.
Chỉ có người trong mới nhìn ra, ở đây có một
cặp tình nhân và hai vị khách. Người ngoài nhìn vào, khả năng cao sẽ lầm tưởng
rằng một nhà bốn người, ba ông anh trai và một cô em gái.
Hồng Khánh xới cho cô một bát cơm trắng
không quá đầy, đằng nào cô nàng này cũng phải ăn hai bát, nên xới nhiều quá sẽ
khiến cô ngấy. Sau đó lại múc riêng cho cô bột bát canh bầu, và gắp cho cô một
miếng cá hấp với nấm, “Ăn chậm thôi, cẩn thận mắc xương cá.”
Đăng Khoa gắp thử một miếng đậu hũ rồi đưa
lên miệng thử, mắt cậu bỗng chốc sáng như đèn pha, “Sếp nấu ăn ngon thế! Đạt
tiêu chuẩn lấy vợ rồi đấy.”
Hồng Khánh đưa mắt lén nhìn qua Hải Uyên,
sau đó lại rũ mi, khóe môi hơi cong lên, “Cảm ơn, mẹ tôi là đầu bếp nên tôi học
theo bà.”
Không chỉ Đăng Khoa, đến cả Hải Uyên cũng
không tránh khỏi ngạc nhiên. Chẳng trách lần trước gặp mẹ anh, bề ngoài bà vừa
phúc hậu vừa khí chất, bên trong tính tình hòa nhã tốt bụng, nhưng Hải Uyên
tinh ý phát hiện bàn tay bà vừa khô vừa nhiều vết chai, móng tay mài dũa cẩn thận,
đầu ngón tay hơi phồng lên.
Miếng nấm bị Hải Uyên đẩy sang một bên má,
khiến bên má phiếm hồng hơi phính lên, hỏi: “Mẹ anh là đầu bếp thật à? Có phải
món gì mẹ anh cũng biết nấu không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT