“Hồng
Khánh, tôi rất muốn chuyển đến nơi khác sống, chỉ mong nơi đó không có anh.
Nhưng tôi không có nhiều tiền đến vậy…Vậy nên người đi…là anh, được không?”
Kinh
ngạc trong phút chốc, Hồng Khánh hơi rũ mi, trầm mặc nhìn cô một lúc rất lâu.
“Muốn
tôi đi?” Anh nhàn nhạt cười, nụ cười của một kẻ bất lực, “Dễ thôi. Nói tôi nghe
thử, em ghét tôi như thế nào?”
Giọng
nói của anh không còn trầm ấm như trước, giống như đoạn tình cảm này chẳng còn
tươi đẹp như thuở ban đầu.
“Ghét
như thế nào?” Hải Uyên ngẩng đầu, đợi khi gió trời hong khô hoen mi, đợi khi
gió trời xoa dịu gương mặt nóng bừng của mình, cô nhìn anh, kiên định nói: “Tôi
cầu ngay lúc này có sao băng bay qua, để ước mình chưa từng gặp phải anh.”
Đêm
hôm đó, sao băng vụt qua, mang theo điều ước, hóa thành sự thật.
Vậy
nên, liệu sao băng có thể lần nữa quay trở lại, để Hải Uyên được tham lam ước
thêm một điều nữa?
Không,
sao băng không thể xuất hiện ở đây. Vì sao băng có quỹ đạo riêng của nó, còn mối
tình này thì không.
“Nhưng
mà…” Hải Uyên thở dài, con tim và lý trí đau đớn cấu xé nhau, buộc cô phải chấp
nhận một sự thật, “Sao băng không xuất hiện.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT