Vào ngày đón năm mới, dù Thương Cảnh Hoa biết rằng hai người em trai bất mãn với ông, nhưng nể mặt ông cụ vừa mới qua đời nên cho bọn họ vào nhà, không ngờ rằng hai người này nhân cơ hội mọi người không đề phòng đã lén lút trộm lấy đồ vật hại người như vậy. Hiện giờ Thương Cảnh Hoa đã phát hiện ra nếu lại để cho bọn họ tiến vào thì ông thật sự là một cái chày gỗ rồi.

Thương Cảnh Hoa mở cửa hướng về phía tài xế Trương mắng một câu: “Nhìn rõ ràng đây là thứ gì không mà lại mở cửa? Nếu nhà nếu thiếu mất đồ vật gì thì tính cho ai đây?

Thương Cảnh Trung nặn ra một nụ cười đạo đức giả, vẫn chưa lộ ra đã bị đông cứng trên mặt, có chút không hài lòng liếc mắt nhìn về phía Thương Cảnh Hoa: “Anh cả à, câu nói của anh là có ý gì đây? Đề phòng em và lão tam như kẻ trộm hả?”

Ánh mắt Thương Cảnh Hoa ngầm đảo mắt qua một vòng, nhìn vào vết bùn đất trên viên gạch sứ ngay đúng chỗ ông ta đang đứng, mặt cười như không cười nói: “Cũng không đơn thuần là lo lắng mất đồ đạc trong nhà, chỉ sợ hãi các người làm rơi một chút đồ vật gì đó thì không hay thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play