Nhìn thấy cảnh này, đừng nói là Dương Đại Soái, ngay cả người từng đến nghĩa địa như Vương Béo cũng hơi run rẩy. May mà là ban ngày, nếu mà là ban đêm có lẽ ông ta cũng sợ đến ngất luôn.

Ngược lại Lâm Thanh Âm nhìn thấy tình hình trong phòng sắc mặt vẫn như thường, cô trực tiếp đẩy Vương Béo và Dương Đại Soái đang ôm nhau rùng mình sợ hãi ra, bước vào trong phòng.

Sắc mặt của Lý Tư Vũ đang ngủ say hơi tối tăm nhợt nhạt hơn so với con người rực rỡ của tối qua, người cũng trông có vẻ tiều tụy hơn. Lâm Thanh Âm cúi đầu nhìn cô ấy, rồi lại chuyển ánh nhìn qua chiếc hộp trên bàn.

Hộp trang sức màu đỏ đậm, tuy rằng đã truyền lại hơn trăm năm nhưng trông có vẻ vẫn diễm lệ như mới. Bề mặt chiếc hộp được khảm đầy hoa nổi, nắp hộp còn dát họa tiết trang trí bằng chỉ vàng và bạc, trông có vẻ rất tinh xảo. Có điều trong mắt Lâm Thanh Âm thì kiểu tinh xảo này đều chỉ là phù du, cái cô nhìn là trận pháp ẩn trong họa tiết hoa cỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play