Vừa quay đầu lại, lão Hoàng nhìn thấy nhóm người kia vẫn đang ngồi đó, hai mắt đỏ rực lên vì vui mừng, lão chỉ vào Lâm Thanh Âm đang ngồi giữa đám đông: “Đồng chí cảnh sát, chính là con bé kia truyền bá mê tín dị đoan, nó xem bói cho người khác, một lần một nghìn tệ đấy, cũng tham lam quá cơ!”
Trần Lạc Lạc và Chu Dao có chút khó hiểu, chuyện nhỏ như này mà Đại sư nhỏ cũng ko biết trước sao, tại sao vẫn chưa chịu rời đi chứ? Nếu bọn họ qua đó mà gặp đúng lúc đang xem bói thì vẫn phải dẫn giải về đồn đấy. Trong lúc đang nghi ngờ thì bất ngờ thấy cả đám người cười ồ lên, tiếp theo có người thích quá hét lên: “Buồn cười quá đi, thế sau đó thế nào nữa vậy?”
Hai người bốn mắt nhìn nhau, mau chóng qua đó xem tình hình thế nào, đợi nghe rõ chuyện Lâm Thanh Âm đang kể, trong lòng cũng bớt lo lắng phần nào – Đại sư nhỏ lại đang kể truyện cho mọi người nghe, lại còn kể truyện về xem bói ở thời cổ đại nữa chứ, trêu cho mấy người đến nghe thích thú cười ngặt nghẽo, ai cũng như đang nghe tấu nói một mình cực kỳ vui vẻ.
Lâm Thanh Âm dường như không phát hiện ra bốn người bọn họ, tiếp tục chậm rãi kể câu chuyện của mình. Kiếp trước cô chưa từng ra ngoài để tu luyện, nhưng khi đó xung quanh cô có không ít đệ tử đã tới nhân gian để tu luyện, họ biết cô thích nghe những chuyện mới lạ nên hay kể cho cô những chuyện thú vị hấp dẫn. Nếu như cần phải kể thì Lâm Thanh Âm có kể đến mấy chục năm cũng không hết được truyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT