Hiệu trưởng Vương nhìn Trương Kiều đang gào to khóc lóc, hơi khó hiểu mà sờ tóc của mình. Rõ ràng đại sư nhỏ rất linh nghiệm mà, sao lại khóc thành thế này, chẳng lẽ mình giải thích chưa đủ rõ ràng sao?

May mà địa chỉ mà Lâm Thanh Âm gửi đến chỉ cách chỗ bọn họ ba giao lộ, xe cảnh sát thay đổi phương hướng theo định vị, chưa tới mười phút đã nhìn thấy gầm cầu bị bỏ hoang.

Trương Kiều căng thẳng nắm chặt cánh tay Vương Thanh Phong, chỉ sợ lát nữa nhìn thấy cảnh tượng khó mà chấp nhận gì đó, Vương Thanh Phong bị nhéo đến mức nhăn mặt vẫn phải gắng sức an ủi ông ta: “Yên tâm yên tâm, có đại sư nhỏ mà, bảo đảm không có chuyện gì!”

Trương Kiều đã không còn thời gian để nghĩ sao một đại sư trị hói đầu lại đem lại sự tự tin lớn đến vậy cho hiệu trưởng Vương. Lúc này còn chưa biết con gái ông ta có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không, làm gì có lòng dạ quan tâm tóc chứ!

Trong gầm cầu, đèn pha ô tô của Vương Béo đang bật, lại cộng thêm đèn pha trên nóc xe khiến gầm cầu được chiếu sáng như ban ngày. Xe cảnh sát lái vào gầm cầu, chiếc xe còn chưa dừng lại hẳn, Trương Kiều đã mở cửa xe nhảy ra ngoài, cảnh sát cũng nhanh chóng xuống xe. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, dù là cảnh sát thấy nhiều biết rộng đến đâu cũng sững sờ, cô gái nhỏ bị lừa đi lại bình yên vô sự, người đen như than đang nằm dưới đất là tài xế xe lậu?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play