Ông Tống phát hiện ra nơi này đến nay cũng đã mười mấy năm rồi, cơ quan tự nhiên tầng tầng lớp lớp được phá giải đều hao phí không ít tâm huyết của ông. Ông hao tâm tốn sức như vậy đương nhiên không muốn người khác lợi dụng chiếm đoạt. Mỗi lần ông rời đi đều bố trí trùng trùng điệp điệp các trận pháp ở nơi này, chỉ sợ người khác vào được bên trong.
Trước đây ông Tống đến cả cửa hang cũng phải dùng trận pháp che đậy lại, nhưng muốn bố trí trận pháp ở bên ngoài hang núi pháp khí cần dùng đến thật sự không ít, mỗi lần bố trí trận pháp đều chẳng khác nào một lần móc hết tâm can. Sau đó trận pháp trong hang núi được phá giải ngày càng nhiều, ông ta thuận lợi phá đi trận pháp bên ngoài hang, lấy tất cả các pháp khí đều dùng ở trong hang núi.
Ông Tống đi đến phía trước đem trận pháp mình đã bố trí…dỡ bỏ, mặc dù ông ta cảm thấy Khương Duy xem không hiểu những chuyện này nhưng vẫn rất cẩn thận bảo hai đồ đệ của mình ở phía sau che khuất đi tầm nhìn của Khương Duy.
Khương Duy đối với sự phòng bị của ông Tống không hề có chút để tâm nào. Loại trận pháp này cũng chỉ là báu vật trong mắt của ông Tống mà thôi. Nếu như người đến là sư phụ nhỏ nhà anh ta, chỉ sợ ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn, một chân có thể giẫm cho trận pháp này phải vỡ vụn. Càng huống hồ, anh ta thật sự muốn xem cũng chưa chắc phải dùng đến mắt, thần thức của anh ta được sử dụng rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT