Khương Duy nhìn Lâm Thanh Âm có dáng vẻ tức giận, cảm thấy bị hoảng sợ nhẹ kia không tính là gì. Anh vội vàng giải thích rõ ràng chuyện trước mắt, không thì sư phụ nhỏ sẽ thật sự tức giận!

“Con không ăn gì cả!” Khương Duy giơ hai tay lên, nói với biểu cảm vô tội: “Con vừa bắt được một con thỏ từ đống lửa, còn lấy được một cái sừng nằm bên trong đống củi lửa. Nó không quá dài nhưng nhìn rất thô, con tiện tay cầm nó đeo lên đầu mình…”

Khương Duy nhớ lại hình ảnh mà mình thấy trên sống, bắt đầu run rẩy: ‘Con thấy đầu mình biến thành đầu rồng.” Khương Duy dừng một chút, không cam tâm bổ sung thêm một câu: “Nhưng con cẩn thận nhớ lại thì con rồng kia rất đáng yêu.”

Lâm Thanh Âm kéo Khương Duy ngồi xổm xuống, cô vươn tay sờ soạng trên đầu anh. Đúng là một bên trái phải đều có một cái lồi nho nhỏ, có cảm giác giống như sừng. Khi Lâm Thanh Âm sờ lên, cảm xúc trên tay rất tốt. Cô không nhịn được giơ tay ấn lên một cái, cơ thể Khương Duy liền mềm nhũn, vô lực nằm liệt trên mặt đất. Anh nhìn Lâm Thanh Âm với vẻ đáng thương: “Sư phụ nhỏ, ngài vừa làm gì con? Sao con cảm giác như bị điện giật, nổi hết da gà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play