Thôn Chu Gia có diện tích lớn, người ít nhưng đất nhiều, vậy nên cực kì trống trải. Trong thôn ruộng đất và nhà cửa cũng không hoàn toàn tách biệt, cứ đi dọc đường sẽ thấy hoa màu rồi lại thấy nhà cửa, trông có vẻ vô cùng ngổn ngang.
Lâm Thanh Âm dùng thần thức đi thăm dò đã có được cái nhìn toàn cảnh của toàn bộ tình hình trong thôn làng. Xung quanh thôn này có nước, xem ra cảnh sắc không tồi. Nhưng trong mắt Lâm Thanh Âm, hai ngọn núi vây quanh gần hết thôn, giống như một cái miệng lớn đang mở ra hút hết toàn bộ sự ô uế của âm khí và tà khí vào trong. Còn dòng sông kia bao quanh thôn lưu chuyển thành một hình tròn giống như một vật dẫn, âm khí bị hút vào bên trong được dẫn đến mỗi một ngóc ngách của thôn này.
Lâm Thanh Âm đến thế giới này lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy thôn làng có phong thủy kém như thế, chẳng trách nơi rộng lớn này lại chỉ có bốn mươi năm mươi hộ dân.
Chu Thừa Trạch thấy Lâm Thanh Âm vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ngôi mộ của bố mình, hơi bất an hỏi: “Lâm đại sư, có phải là mộ của bố tôi có gì đó không thích hợp không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT