Lý Đức Tráng cảm thấy cổ họng mình như có cái gì ngăn lại, không thể nói mình sẽ chẳng bỏ qua, không nói ra được lời tha thứ. Hắn thở dài một hơi: “Ngủ đi. Còn đang bị thương.”
Mục Giản ôm chặt hắn, không chịu buông tay.
“Ngài không ở đây ta ngủ không được.”
Lý Đức Tráng cười một tiếng,: “Đã làm hoàng đế rồi, sao cứ thích làm nũng vậy, để ai thấy được thì phải làm sao bây giờ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT