Chương 34: Phiên ngoại: Tống Ca Nhiên (Phần 2)

Chuyện giằng co này đã nhiều năm, lại đột nhiên không kịp phòng ngừa, chấm dứt ở buổi sáng nọ.

Tống Ca Nhiên lần đầu tiên gặp được thứ mình khao khát có được.

Chính xác là, người mà cậu ta khao khát.

Đây là lần đầu tiên Tống Ca Nhiên biết, thì ra cậu ta cũng sẽ nhất kiến chung tình.

Cũng là lần đầu tiên Tống Ca Nhiên biết, thì ra bản chất của cậu ta cố chấp đến thế.

Thiếu nữ kia mặc đồng phục học sinh giống của Tống Ca Nhiên, đứng ở cửa nhà của cậu ta, tươi cười với cậu ta, khóe mắt cong cong như đang tỏa sáng, tốt đẹp đến mức không chân thật.

Cứ như thể trời cao cố ý ban cho cậu ta một món quà.

Kể từ khi bắt đầu, đáy lòng Tống Ca Nhiên đã điên cuồng nảy sinh ra khát vọng và tâm tư chiếm hữu.

Lần đầu tiên Tống Ca Nhiên gặp phải chuyện này, cảm xúc lạ lùng mãnh liệt cuồn cuộn trong lòng khiến cậu ta hoảng loạn, không biết phải làm sao.

Vì thế cậu ta đã trốn tránh.

Nhưng Tống Ca Nhiên không tránh được.

Cậu ta gặp được Kiều Nhung ở lớp học của mình.

Tống Ca Nhiên kìm lòng không đặng mà đặt tầm mắt của mình trên người cô, rồi lại liều mạng mà áp chế.

Cậu ta vẫn luôn muốn ổn định cảm xúc của mình, di dời lực chú ý của mình, khi cô chủ động tới gần nói muốn làm bạn, cậu ta lại không nhịn được mà nhận lấy trà sữa trong tay cô.

Có lẽ tới gần cô hơn một chút, có thể giảm bớt sóng lòng cuồn cuộn của mình.

Tống Ca Nhiên thầm thuyết phục chính mình.

Nhưng mà, nếu có một lần ngoại lệ, sẽ rất khó ngăn cản lần thứ hai, lần thứ ba.

Đến cuối cùng, cậu ta vẫn không chịu đựng được, chủ động tới gần cô hơn

Khi cùng cô tới siêu thị mua đồ ăn, cô nhìn cậu ta mà cười thật ngọt ngào, nói về sau sẽ làm cơm cho cậu ta ăn.

Về sau…

Cậu ta không dám nghĩ, thì ra hai người còn có thể có “về sau”.

Đáy lòng Tống Ca Nhiên chịu phải một đòn này, thua toàn tập, không còn muốn nhẫn nại hay xa cách nữa.

Có lẽ cô không biết lời ấy có ý gì, Tống Ca Nhiên lại yên lặng hiểu lầm thành kết quả mình muốn.

Nhưng mãi về sau, khi Tống Ca Nhiên cho rằng mình đã thỏa mãn, cậu ta lại bị sự thật đánh gục thêm lần nữa.

Cậu ta nảy sinh dục vọng khống chế và ham muốn độc chiếm mãnh liệt.

Cậu ta thích cảm giác dạy kèm cho cô, thích nhìn thấy cô như trang giấy trắng, dần dần được cậu ta vẽ lên.

Cậu ta cũng thích cảm giác chăm sóc cô, vì thế miễn trừ nhiệm vụ nấu cơm của người giúp việc trong nhà.

Cậu ta thích khống chế cô hết thảy.

Cũng muốn chiếm hữu toàn bộ thời gian của cô.

Cậu ta vốn tưởng rằng đây là cực hạn.

Lại không nghĩ rằng sẽ nghĩ ra một ý tưởng càng thêm điên cuồng.

Cậu ta muốn nhốt cô ở một nơi chỉ có cậu ta biết tới.

Lần đầu tiên có ý nghĩ này là khi An Nhan lại gần khiêu khích cô, cậu ta sợ cô lùi bước thêm một lần nữa, rời khỏi cậu ta.

Ý nghĩ này đạt tới đỉnh điểm khi cậu ta thấy “em trai” mình nhìn cô.

Vào lúc ấy, không biết tại sao, cậu ta bỗng nhiên nhớ tới lời “em trai” đã từng nói…

“Chỉ cần là thứ mà anh thích, cuối cùng đều sẽ thuộc về tôi.”

Trước giờ cậu ta đều cảm thấy mấy lời này chẳng có nghĩa lý gì, khi ấy cậu ta lại cảm thấy hoảng loạn, bất an tới cực hạn.

Tống Ca Nhiên không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra.

Cậu ta có một ý niệm bạo ngược và tàn nhẫn cùng cực, muốn hủy diệt mọi thứ cản trở hai người họ ở bên nhau, sau đó khóa cô vào lồng sắt, không bao giờ thả cô đi.

Nhưng cô lại luôn ngoan ngoãn như vậy, dịu dàng như vậy, dường như cái gì cũng đều không biết, lại như nắm giữ hết thảy cảm xúc của cậu ta.

Tống Ca Nhiên không đành lòng khiến Kiều Nhung sợ hãi.

Sau cùng, cậu ta cũng chỉ có thể dịu dàng.

Lần đầu tiên cậu ta dùng gia tài mà mẹ để lại để gây áp lực với cha mình, đưa “em trai” kia ra nước ngoài.

Sau khi giằng co với cha mình xong, cậu ta có hơi mỏi mệt, rồi lại thấy vui vẻ, nhịn không được mà bắt đầu tưởng tượng cảnh “về sau”.

Tống Ca Nhiên đứng ở cửa biệt thự, suy nghĩ bay tới tận trời mây, lại bỗng nhiên bị cô gọi về bằng giọng nói ngọt ngào.

Cậu ta thấy cô đứng ở cửa nhà, trong tay cầm một chiếc đèn lồng nhỏ, tươi cười rạng rỡ.

Tựa như lần đầu gặp gỡ.

Tống Ca Nhiên mỉm cười, đi về phía cô.

Cả đời cậu ta vốn chỉ mang một màu xám, sau này cô lỗ mãng tiến vào, mang đến sắc màu rạng rỡ, cậu ta không thể để cô đi.

Cậu ta biết cô không hiểu tình yêu cái gì là, nhưng chẳng sao hết, cậu ta hiểu, cậu ta cứ từ từ dạy cô, cứ như vậy là được.

Thế Giới 1: Kết Thúc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play