Không biết nên nói là may mắn, hay là bất hạnh, mà cuộc đời tôi lênh đênh, trập trùng
Hiện giờ là lúc tôi trải lòng, là ghi lại hết thảy những gì mình từng trải
Có lẽ bạn sẽ thấy chính mình trong đó, cũng có lẽ sẽ là bạn của tương lai
Hy vọng là có ích cho bạn, khi bạn gặp hoàn cảnh tương tự trong cuộc sống này.
* * *
Vài lời của tác giả:
Anh trong truyện là nhân vật Thằng bé trong truyện ngắn "Thằng bé" của TRANG SACH.
Đa số chúng ta được sinh ra trong sự mong ước của cha mẹ, sự chờ đợi của ông bà.
Sự ra đời của bạn nhận được chúc mừng của bà con, làng xóm..
Còn anh, thằng bé, gần năm mươi năm trước, Anh có mặt trên đời này không ai mong muốn, không ai chờ đợi. Anh xuất hiện trong hoàn cảnh trớ trêu, éo le một cuộc tình!
Có những "thằng bé" trách cha mẹ vì đã sinh ra mình mà không đầy đủ như chúng bạn. Có những "thằng bé" hận cha, hận mẹ sinh ra lại bỏ rơi mình.
Còn anh, vẫn cám ơn mẹ đã sinh ra mình, dù mẹ anh không ôm ấp, không vuốt ve trìu mến "thằng bé" bé bỏng ngày nào như bao người mẹ khác. Mẹ không nuôi anh một ngày nào..
Thế nhưng, anh nghĩ mẹ vẫn luôn trông ngóng về anh. Anh nghĩ thế! Anh vẫn luôn sống tốt, sống có ích để mẹ vui và không ân hận về ngày xưa của mẹ lầm lỗi!
Xóm nghèo.
- Mai bác phải đi thăm thằng cháu trên trại.
- Bác yếu vậy, lại lưng đau, hơn tám mươi tuổi rồi, làm sao ngồi xe máy tận tám mươi cây số.
- Biết vậy, cha nó bị tai nạn chết sớm, mẹ bỏ cho bác nuôi từ nhỏ.
- Mấy cô, chú nó phụ bác chứ
- Tụi nó lo cho vợ con cũng mệt lắm rồi.
Bác già chăm sóc nó không tốt. Nó lêu lỏng theo bạn xấu.
Giờ nghiện. Bác chết rồi, nó sẽ thế nào.
Những giọt nước mắt ứa ra trên đuôi mắt nhăn nheo, héo úa của bà.
* * *
Thằng bé ba tuổi, da trắng ngần hồn nhiên bi bô, chạy nhảy.
- Ba cháu mất rồi bác ạ! Mẹ thằng bé với vẻ mặt buồn rủ.
- Bác mới gặp bố nó tháng trước mà!
- Hôm đó bố cháu đi làm về bình thường. Mười giờ đi ngủ, khuya than nhức đầu, càng lúc càng dữ dội, rồi trên đường tới bệnh viện bố cháu không qua khỏi.
Ba tháng trước bà ngoại thằng bé cũng mất do bị tai biến.
Thật là họa vô đơn chí.
* * *
- Mai thằng Tư chở bà Thẻo đi thăm thằng Bo, thằng Ba đưa má lên bệnh viện Q khám mắt. Mắt má mờ quá.
Mấy đứa ở nhà, bên cô Hoa có gì phụ thì giúp cô ấy. Mới ba mươi tuổi mà đã góa phụ.
Ba tháng mất hai người ruột thịt, thật tội.
Bà tư Thoa năm nay sáu mươi sáu tuổi. Chồng mất sớm. Mình bà nuôi sáu người con thật vất vả. Giờ trong xóm nghèo ai gặp khó bà cũng bảo con bà đỡ đần cho họ. Bà cũng không khá gì. Nhờ trời, con cháu bà khỏe mạnh.
Chim vẫn hót, bầu trời vẫn xanh trong trên xóm nghèo này.