Bởi vì chuyện lớn xảy ra ở Thí Thần Điện, nên Nhậm Ngã Tiếu cùng Phó Tử Tranh cũng chỉ có thể lưu lại, làm chậm trễ thời gian quay về tìm Triêu Nhiên.
Nhưng bởi vì bọn họ không báo tin, nên Triêu Nhiên cũng không hề biết được chuyện gì.
Việc này dẫn đến, y ngoài miệng thì mắng mỏ, nhưng lại cứ giống như tên ngốc, đứng ngồi không yên chờ bọn họ trở về.
"Hai tên tra nam này, vì sao đến giờ mà vẫn còn chưa quay về nữa? Bọn họ là đi tới tận thế giới bên kia để mua gạo và cháo à?"
Mắt thấy sắc trời đã ngày càng đen lại, không hiểu vì sao cảm thấy đáy lòng nặng trĩu, Triêu Nhiên liền rũ mắt, chậm rãi đi tới, chuẩn bị đóng cửa sổ và cửa rào lại.
Thế nhưng, cũng vào đúng lúc này, lỗ tai y đã lập tức nghe thấy được một tiếng đàn réo rắt, như gần như xa, âm điệu du dương, nhưng lại chứa đựng một tia bi thương đang truyền vào tai.
"Đã tối thế này rồi, là ai đang đánh đàn vậy chứ? Động tĩnh lớn như vậy, không sợ làm phiền đến người khác à? Chẳng lẽ là tu sĩ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play