"Những thứ này là thật sao??"

Chưởng quầy tiếp tục hỏi lại.

"Đương nhiên là thật."

Đường Tuế lấy lại công thức, nhìn chưởng quầy.

"Ta có thể lấy một cái tùy ý cho ngươi xem."

Đường Tuế hơi mỉm cười, tất cả những công thức nàng mang tới đây đều rất đơn giản.

Một cái là làm đậu phụ, một cái là làm tương hột.


Bây giờ đậu nành được gieo trồng tương đối rộng rãi, các hộ gia đình cũng ăn rất nhiều, trồng nhiều cây đậu, hoàn toàn có thể làm thành đậu phụ.

Đậu phụ vừa tiện lợi, vừa chế biến được thành đủ loại món ăn khác nhau.

Về phần tương đậu, cũng làm từ hạt đậu, có thể chế biến rất nhiều món ăn ngon.

Vừa nói, Đường Tuế vừa lấy ra một chén đậu phụ trong giỏ xách mình mang theo ra.

Nhẹ nhàng đặt lên bàn.

Chưởng quầy trừng lớn mắt, không thể tin nhìn.

Giọng nói cũng có chút bén nhọn.

"Đây, đây chính là đậu phụ sao?"

Đường Tuế khẽ gật đầu.

"Bởi vì ta biết, nếu chỉ tới tay không mà không có đồ thật cho ngươi xem, chắc chắn ngươi sẽ không tin."

Đường Tuế hơi mỉm cười, đẩy chén đậu phụ đến trước mặt trưởng quầy.

"Đậu phụ này... vị rất ngon, có thể chế biến món ăn, có thể biến hóa khôn lường, còn có thể làm đậu hũ yến."

Chưởng quầy nghe nàng nói lời này, càng giật mình.

"Nhưng mà... Ta không dùng đậu hủ này để nấu ăn."

"Nếu ngươi mua công thức của ta, ta sẽ viết một thực đơn về đậu phụ cho ngươi."

"Chỉ có vậy?"

Chưởng quầy hỏi.

"Ừm... Nếu là tặng thì ta nhiều lắm chỉ tặng cho ngươi được hai ba thực đơn, nếu nhiều quá thì không được, ngươi muốn thực đơn đậu hủ yến lại càng không được."

Đường Tuế không khỏi lắc đầu nói.

Chưởng quầy mím môi, suy tư một lúc.

Dường như không có ý định lấy.

Đường Tuế dừng một chút: "Có thể cho ta mượn phòng bếp một lát không?"

Chưởng quầy đồng ý.

"Mời vào trong."

Đường Tuế tìm một bệ bếp riêng biệt, bọn chưởng quầy cũng là những người có lý lẽ, đều không đứng đó.

Dù sao cũng là đồ ăn người ta làm ra, chắc chắn có tuyệt kỹ riêng của nàng, đều có thể dùng để kiếm tiền.

Đường Tuế cũng không làm món gì khó.

Chỉ làm đậu hủ cay, ăn chung với cơm cho thêm vị, lại lăn đậu hủ trong trứng gà rồi chiên rồi cho vào nồi hầm.

Rất nhanh, hai đĩa đồ ăn đã được hoàn thành.

Đường Tuế bưng đồ ăn ra ngoài.

Chưởng quầy và một vài đầu bếp đứng một bên, trước đó lúc Đường Tuế nấu ăn, bọn họ đã ngửi thấy mùi thơm.

Cả đám người ngó đầu vào trong thăm dò.

Bây giờ Đường Tuế đã mang đồ ra, mấy người họ ngồi ngay ngắn lại, mắt nhìn thẳng.

“Chưởng quầy, nếm thử xem?”

Đường Tuế nhẹ nhàng đặt khay lên bàn, mỉm cười.

Chưởng quầy gật đầu, nhanh chóng lấy đũa, ăn một miếng đậu hủ cay, vừa vào miệng đã mềm mịn, cay cay thơm thơm.

Ông ta cảm thấy, chỉ cần một món này, ông ta có thể ăn được hai bát cơm.

"Còn có món khác, ông cũng nếm thử xem."

Đường Tuế nhìn bộ dạng này của ông ta, trong lòng biết chuyện này đã chắc chắn.

"Được được được."

Chưởng quầy gật đầu, cầm đũa gắp miếng đậu hủ cho vào miệng.


Lớp vở bên ngoài lúc mới cắn vào còn giòn xốp, bên trong mềm mại, ngấm đẫm nước sốt, ăn vào khiến người ta có cảm giác vô cùng thỏa mãn.

Cùng là đậu hủ như nhau, vậy mà hương vị khi ăn vào lại khác biệt hoàn toàn.

Chưởng quầy giật mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play