Lúc Tống Dữ Tinh không phản nghịch thì rất ngoan, mặc dù nhìn như giả vờ. Nhưng dáng dấp cậu đẹp mắt, ngũ quan tinh xảo, không nhìn ra được có tật xấu gì, cũng không giống kiểu mang tính công kích như Lục Tứ, nụ cười của cậu sạch sẽ và có chút ngại ngùng, rất dễ khơi gợi tình thương của mẹ tràn lan khắp nơi.
Nhất là những người phụ nữ trung niên đã có con như thím Vương, vài ba câu là được rồi.
"Thím Vương, có việc gì cần cháu giúp không ạ?"
"Không cần không cần, cháu là khách, sao có thể để cháu giúp được." Thật là một đứa bé ngoan, trong mắt thím Vương tràn ngập ý cười từ ái, "Tiểu Tống, cháu muốn ăn gì, thím Vương làm cho cháu."
Tống Dữ Tinh: "Cháu không kén ăn, Lục tiên sinh ăn gì thì cháu ăn cái đó ạ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT