Công việc của Phong Tảo bình thường tương đối nhẹ nhàng, một tuần sẽ có ba ngày được nghỉ.

Nhưng hôm nay, tâm trạng của Phong Tảo đặc biệt phấn khởi hơn ngày thường, thần thái cũng xán lạn hơn hẳn.

Hóa ra là cậu quyết định hôm nay sẽ cầu hôn Tu Tư, đang suy nghĩ xem làm thế nào để tổ chức cho anh ấy một buổi cầu hôn thật đặc biệt, phải mất cả nửa ngày để suy nghĩ về cách cầu hôn trong mấy bộ phim từng coi hồi còn ở trái đất nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy mấy cách đó không phù hợp chút nào.

Vì muốn phù hợp với cuộc sống ở Trùng tộc, Phong Tảo quyết định lên mạng tìm cách, rốt cuộc tìm cả nửa ngày cũng không thấy có cách cầu hôn nào hết, tuy nhiên trong khi lướt mạng cậu lại tìm thấy rất nhiều bài đăng cầu hôn, nhưng nhìn có vẻ đều là của trùng cái đăng lên.

Tiêu đề nào cũng cùng một câu: Nếu bắt được trái tim của trùng đực, ta nguyện trao cho ngài ấy một buổi lễ cầu hôn thật hoành tráng............Khu bình luận cũng có nhiều gợi ý khác nhau, nhưng Phong Tảo nhìn một chút liền cảm thấy có chút ớn lạnh, bởi vì một ít gợi ý trong đó không phải là phương pháp đàng hoàng, đúng đắn.

Cuối cùng sau một hồi nhìn tới nhìn lui, Phong Tảo vẫn chẳng tìm được bài đăng cầu hôn nào của trùng đực cả, liền dứt khoát từ bỏ việc tìm kiếm luôn.

......

Cậu buồn chán lướt video giải trí, đột nhiên trong đầu lóe lên một suy nghĩ.

Phát sóng trực tiếp! Đúng rồi, chính là nó, phát sóng trực tiếp!

Nói làm là làm ngay, Phong Tảo vội vội vàng vàng trang trí lại sân vườn trong nhà, treo lên trên không khí rất nhiều đồ trang trí rồi còn tự tay làm một chiếc bánh kem thật to.

Nếu hỏi tại sao lại quyết định chọn phát sóng trực tiếp? Thật ra Phong Tảo cũng phát hiện ra sự bất an trong lòng Tu Tư, cậu muốn cho tất cả mọi người biết Tu Tư chính là thư quân của mình và cậu cũng chỉ có duy nhất một mình Tu Tư mà thôi.

Phong Tảo muốn thông qua lần phát sóng trực tiếp buổi cầu hôn này để cho Tu Tư có thể hoàn toàn yên tâm,cũng muốn qua việc này có thể khiến cho Tu Tư biết được rằng cậu yêu anh ấy nhiều bao nhiêu.

Bận rộn trong sân cả buổi trưa, nhìn những chiếc đèn nhỏ đầy màu sắc cùng những món đồ trang trí xinh xắn, Phong Tảo gật gật đầu đầy hài lòng. Sau đó, cậu lên lầu, mặc vào một bộ vest sang trọng, đầu tóc cũng chải chuốt tỉ mỉ không hề qua loa.

Cậu còn hái thêm một vài bông hoa có màu sắc nhẹ nhàng trong sân để kết thành một bó hoa cầu hôn đơn giản.

Nhìn thấy thời gian không còn nhiều, Phong Tảo liền mở quang não ra rồi tìm một vị trí tốt để màn hình xuống.

Lúc còn đang trang trí trong sân thì cậu đã tranh thủ đăng ký tài khoản trước, đầu tiên là đăng lên nội dung của buổi phát sóng, phía trên phần tiêu đề ghi một hàng chữ sáng chói: Nghi thức cầu hôn.

Vốn dĩ chuyện cầu hôn cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng vì tài khoản của Phong Tảo có ghi rõ là trùng đực nên điều này liền nhanh chóng thu hút số lượng lớn quần chúng đang ăn dưa vào ngồi hóng chuyện.

Mọi người đều sôi nổi thảo luận xem màn cầu hôn này có phải là thật hay không, làm gì có chuyện trùng đực chủ động đi cầu hôn trùng cái chứ, không phải từ trước tới nay đều là trùng cái và á thư làm chuyện này sao? Tuy nhiên, giới tính trùng đực được ghi trong tài khoản của Phong Tảo không thể nào làm giả được, vì vậy tất cả mọi người trong phòng phát sóng đều không ngừng thảo luận chuyện này trước khi buổi phát sóng bắt đầu.

Theo như thời gian trước đó thì còn khoảng mười lăm phút nữa Tu Tư sẽ về đến nhà. Phong Tảo mở màn hình của quang não ra, và vì là trùng đực nên ngay từ sớm đã có rất nhiều trùng vào trong phòng phát sóng của Phong Tảo.

[Wow, wow, wow, thật sự là trùng đực phát sóng trực tiếp nè, tôi còn tưởng là lừa đảo chứ!]

[Trùng đực đáng yêu này đang muốn làm gì nhỉ ~ ]

[Chết tiệt, chẳng lẽ trùng đực thực sự muốn cầu hôn hả? Con trùng nào may mắn như thế chứ!]

......

Phong Tảo bắt đầu lo lắng khi thấy càng ngày càng có nhiều trùng tràn vào phòng phát sóng của cậu, cậu vội vàng thanh minh: "Chào mọi người, tôi là Phong Tảo, tối nay tôi sẽ cầu hôn trùng cái mà tôi yêu nhất, lần này phát sóng trực tiếp là muốn cùng với mọi người chứng kiến khoảnh khắc đẹp đẽ này."

Đột nhiên, khu vực bình luận nổ tung.

[Tôi không nghe lầm chứ, trùng đực cầu hôn trùng cái. Trời ạ! AAAA!!!]

[Sh*t!!! Rốt cuộc là con trùng nào lại có thể may mắn như vậy chứ?!!!]

[Lầu trên đừng có lo, làm sao có chuyện như thế chứ, không chừng là trùng đực này đang lừa mọi người đó.]

[Xin phép có ý kiến, cảnh phía sau trùng đực nhìn rất đẹp, chắc là thật rồi.]

......

Phong Tảo sau khi nói xong thì không nhìn vào màn hình nữa, cậu đang tập trung chờ Tu Tư về.

.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||

A? Có tiếng động, anh ấy về rồi?

Tu Tư đã trở về sau một ngày làm việc, vừa bước vào sân liền nhìn thấy những bông hoa cùng với những ngọn đèn nhỏ, ngay lập tức ngẩn người.

Rồi khi nhìn đến trùng đực đang đứng ở giữa sân, ánh mắt nhìn về phía mình và trên miệng nở một nụ cười tươi thì ngay lập tức mọi suy nghĩ trong đầu Tu Tư đều biến mất.

Tu Tư vội vàng đi tới trước mặt Phong Tảo, vừa định hỏi xem chuyện gì đang xảy ra.

Đột nhiên Phong Tảo quỳ một chân xuống, mở hộp nhẫn trong tay ra, lớn tiếng nói: "Tu Tư, em thật sự rất thích, rất rất thích anh. Mỗi ngày em đều tưởng tượng đến cảnh chỉ cần mở mắt ra là có thể thấy anh ở ngay bên cạnh em, mỗi ngày em đều muốn nấu đồ ăn ngon cho anh, muốn ở bên anh mọi lúc mọi nơi, em muốn làm hùng chủ của anh. Anh có đồng ý không?"

** Hùng chủ đồng nghĩa với chồng. Nếu dịch theo kiểu người trái đất thì: "Em muốn làm chồng của anh"

Lúc nãy vừa nhìn thấy trùng đực quỳ gối xuống trước mặt mình cũng đủ làm cho Tu Tư hoảng hốt, đến khi nghe được những lời nói này thì đột nhiên, nước mắt lại lặng lẽ từ từ rơi xuống.

Đồng ý hay không? Hắn đồng ý, rất rất rất đồng ý.

Nhìn vào đôi mắt kiên định của Phong Tảo, Tu Tư từ từ trấn tĩnh lại cảm xúc của mình, hít vào một hơi thật sâu rồi kiên định nói: "Anh đồng ý."

Nghe được câu trả lời, Phong Tảo thở phào nhẹ nhõm cả người, tuy cậu biết chắc chắn Tu Tư sẽ chấp nhận lời cầu hôn của mình, nhưng trong khoảnh khắc chờ đợi câu trả lời từ anh ấy thì Phong Tảo vẫn vô cùng hồi hộp và lo lắng, giờ đây khi đã có được sự đồng ý của Tu Tư, Phong Tảo gấp không chờ nổi vội vàng đeo nhẫn lên tay anh.

Cả Tu Tư lẫn Phong Tảo hết nhìn nhẫn cưới rồi lại ngây ngốc nhìn đối phương mà cười tủm tỉm, cậu vội vẫy vẫy tay trước mặt anh, ý bảo mình còn chưa được đeo nhẫn đâu nha, Tu Tư thấy vậy liền trịnh trọng đeo nhẫn lên tay Phong Tảo.

Phong Tảo nhìn vào đôi tai đỏ bừng của Tu Tư, nói: "Bây giờ anh có muốn sửa lại cách xưng hô không? Hửm?"

Tu Tư ngượng ngùng cúi đầu, lắp bắp nói: "Hùng, hùng chủ."

He he, nghe được cách xưng hô của anh, Phong Tảo cực kỳ vui vẻ.

Phong Tảo nắm lấy tay của Tu Tư, giọng điệu đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Tu Tư, lúc trước em đã có nói với anh là kiếp này em chỉ cưới duy nhất một mình trùng cái là anh, nhưng ngay bây giờ, em muốn chính thức nói với anh thêm một lần nữa. Tôi, Phong Tảo, xin thề với trời đất, kiếp này tôi chỉ cưới duy nhất một mình trùng cái Tu Tư." Nói xong, không đợi Tu Tư kịp phản ứng, Phong Tảo liền hôn lên đôi môi đỏ rực của anh.

Giờ phút này, phòng phát sóng lập tức nổ tung.

[Trời ơi, đó là sự thật, trùng cái kia chính là thiếu tướng thường dân Tu Tư đó, làm sao mà hắn ta có thể may mắn như vậy chứ? hu hu hu...]

[Kiếp này chỉ cưới một trùng cái, lãng mạn thật đó, làm thế nào để ta có thể gặp được trùng đực như vậy nhỉ?]

[Oaaaaa, tôi lại có niềm tin vào tình yêu rồi, tặng thêm ba con tàu để họ hôn nhau thêm một lúc nữa đi.]

[Tôi muốn tặng cho họ thật nhiều thật nhiều trái tim nhỏ để ghi lại khoảnh khắc tim đập mạnh bịch bịch bịch này.]

[Tôi cũng tặng, tôi cũng muốn tặng cho họ trái tim nhỏ.]

......

Sau khi nụ hôn chấm dứt, hai trùng nhìn nhau cười.

"A, đúng rồi, suýt nữa thì quên vẫn còn đang phát trực tiếp." Lúc này Phong Tảo mới nhớ ra, vội la lên.

Giờ phút này Tu Tư mới phát hiện ra quang não ở bên cạnh còn đang phát trực tiếp, mặt lại càng đỏ hơn.

Phong Tảo vui sướng nhe hàm răng trắng đều tăm tắp nhảy nhảy đến trước màn hình như một con thỏ, vui vẻ nói: "Ha ha, cảm ơn mọi người đã xem, tôi cầu hôn thành công rồi, bây giờ thì tạm biệt nha." Không thèm để ý tới bình luận của mọi người, Phong Tảo ngay lập tức tắt phát sóng trực tiếp.

"Tu Tư ơi, anh có đói bụng không? Đây là bánh kem em làm đấy, anh nhìn đi, trên bánh có viết cầu hôn thành công nè. Ha ha ha."

Nhìn Phong Tảo đang bận rộn cắt bánh kem, Tu Tư cảm thấy như đang ở trên mây, cảm thấy hạnh phúc không thể nào tả nổi.

Anh nhìn quanh sân vườn đẹp đẽ rồi nhìn chiếc bánh kem, cảm thấy đêm nay thật sự là một đêm khó quên khi anh và trùng quan trọng nhất đang ở bên cạnh nhau ngay lúc này.

Tu Tư chưa bao giờ nghĩ ngày này sẽ đến với mình, trước đây anh cũng đã tường tưởng tượng về hùng chủ tương lai, rằng đó sẽ là người như thế nào, nhưng trong số những tưởng tượng ấy của Tu Tư, cũng chưa từng xuất hiện trùng đực nào giống với Phong Tảo.

Anh nhìn gương mặt vui mừng của Phong Tảo, tự xắn một miếng bánh kem rồi đưa vào miệng, ừm, rất ngọt, ngọt ngào giống như nụ hôn kia vậy, làm cho tâm tình anh dễ chịu hơn.....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play