Hắn ôm nàng ngồi xuống, cũng không gấp gáp đi quản người ở cửa, thay nàng chỉnh lý quần áo hơi nhăn, vuốt ve tóc dài có chút lộn xộn.
Tiếp đó hắn mới quay đầu, lãnh đạm nhìn qua.
“Anh, anh Trì......” Cô gái đứng ở cửa một mặt chấn kinh, vừa lúng túng vừa chua chát chát, mắt chậm rãi đỏ lên hỏi, “Đó là ai?”
Nàng đưa tay chỉ Khúc Yên.
Khúc Yên ngẩng đầu lặng lẽ nhìn sang, không khỏi nhìn sang bên người Dung Trì.
Không phải đã nói bên cạnh không có người khác phái sao?
Cô gái này là ai? Dáng dấp cũng rất xinh đẹp, mặt tròn nhỏ, mắt to, bộ dáng khả ái.
“Chị là bạn gái anh Trì sao?” Cô gái đi vào văn phòng nhìn Khúc Yên, nhẹ giọng hỏi.
Cô gái ẩn hiện nước mắt, nhìn thương tâm sắp khóc.
Rất rõ ràng, cô ấy thích Dung Trì.
Khúc Yên nhất thời không biết trả lời thế nào, lắc đầu: “Không......”
Hai chữ ' không phải ' còn chưa kip nói ra liền bị Dung Trì dùng sức cầm tay.
Dung Trì dắt nàng đứng lên, hướng về phía cô gái kia, thản nhiên nói: “Cô có chuyện gì?”
Cô gái bỗng nhiên oa một tiếng rồi khóc: “Anh Trì...... Anh gạt người! Ô ô, anh gạt người! Anh đã nói anh không có bạn gái......”
Khúc Yên nhìn sửng sốt.
Nàng giật giật Dung Trì, thấp giọng nói: “Cậu làm gì người ta vậy? Cậu lừa gạt tình cảm cô ấy?”
Dung Trì bị nàng chọc giận cười lên, nhéo nhéo trừng phạt trong lòng bàn tay nàng: “Tôi ở trong lòng cậu chính là người như vậy? Tôi ngay cả cô ta tên là gì cũng không biết.”
Cô gái nghe như thế, khóc đến thảm hại hơn: “Anh Trì...... em là Hạ Thiên, anh em là Hạ Cẩn. Em thường xuyên đến đưa cơm cho anh của em, anh còn nói chuyện với em, chẳng lẽ anh không nhớ sao?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT