Phòng ngủ ở tầng bốn nổi lên giông bão kịch liệt mà nóng bỏng.
Mà ở tầng ba, Nguyễn Đường vẫn tát vào mặt từng cái một, mặt đã sưng lên, lợi chảy máu, khóe miệng cũng rỉ ra tơ máu.
Cô ta muốn ngừng lại nhưng không thể khống chế tay mình, làm thế nào cũng không dừng được!
“Khúc Yên! Tao muốn mày phải chết! Chết không có chỗ chôn!”
Trong đầu cô toàn sự căm ghét oán hận.
Chỉ cần vừa nghĩ tới giờ khắc này A Triệt và tiện nhân kia đang quấn lấy nhau. Cô ta hận không thể xông vào cắn nát từng miếng thịt của Khúc Yên!
“Nguyễn Đường? Em đang làm gì thế?!”
Giang Từ đi ngang qua cửa phòng, thấy cửa không đóng bèn liếc qua, không nghĩ tới vậy mà lại trông thấy Nguyễn Đường đang điên cuồng tự tát mình.
Đây là thao tác gì thế?
“Anh Từ!” Nguyễn Đường hét lên một tiếng, phát hiện cuối cùng mình có thể lên tiếng, mừng lớn nói: “Anh Từ mau tới cứu em!”
Giang Từ cẩn thận đảo mắt trong phòng, thấy không có zombie cũng không có ai nên mới bước vào, hoài nghi hỏi: “Em sao vậy? Sao lại tự đánh mình?”
“Anh Từ, em bị Khúc Yên dùng dị năng hệ tinh thần khống chế! Cô ấy ép em tự tát vào mặt!” Nguyễn Đường vừa tát vừa nói.
“Yên Yên làm?” Giang Từ nghi ngờ nhìn cô ta.
Nguyễn Đường bị đánh vô cùng thê thảm, nửa bên mặt sưng vù như đầu heo, môi chảy cả máu.
Xem ra cũng không giống giả vờ.
Nhưng tại sao Yên Yên muốn làm thế với Nguyễn Đường?
“Đúng vậy! Chắc là cô ấy đã thức tỉnh dị năng hệ tinh thần, cô ấy thấy em và anh Hạ nói chuyện vài câu nên ghen, ra tay độc ác với em!” Nguyễn Đường tiếp tục nói bên những tiếng chát vang vọng quanh tai: “Cô ấy đưa anh Hạ đi rồi! Hiện tại nhất định cô ấy muốn hạ thủ với anh Hạ! Anh Từ, anh mau lên tầng kiểm tra đi!”
“Yên Yên muốn ra tay với Hạ Tư Viêm?” Giang Từ nhíu mày, sao hắn càng nghe càng bối rối.
Yên Yên muốn làm gì Hạ Tư Viêm?
Rõ ràng Hạ Tư Viêm thích Yên Yên.
Nếu như Yên Yên thật sự muốn "giở trò" thì có khi người ta còn mừng.
“Nguyễn Đường, anh cứu em trước, em còn đánh nữa thì sợ rằng mặt sẽ nát mất.” Giang Từ thực sự nhìn không nổi, bắt lấy cổ tay Nguyễn Đường, ngăn cản động tác của cô ta.
Nhưng ngay khi hắn kéo tay cô ta, cô ta bắt đầu dùng sức chống lại hắn, thoát khỏi sự khống chế của hắn, lại một lần nữa nghe tiếng chát thanh thúy trên mặt cô ta!
Giang Từ: “......”
Nguyễn Đường đã đau đến mất cảm giác, lòng bị hận ý ăn mòn, giọng the thé: “Anh Từ, anh đừng động vào em! Anh nhanh lên tầng, đừng để Khúc Yên hại anh Hạ!”
Giang Từ chần chờ phút chốc, không cất bước, hỏi: “Em nói Yên Yên sẽ hại Hạ Tư Viêm? Cô ấy định hại như thế nào? Tại sao lại muốn hại Hạ Tư Viêm?”
Nguyễn Đường mắng trong lòng một câu "nói nhảm nhiều quá", nhưng lại mở miệng nói: “Cô ấy hạ độc anh Hạ! Em không biết là độc gì, nhưng em nhìn thấy anh Hạ thần chí mơ hồ, vô lực ngất xỉu.”
Mau đi ngăn cản tiện nhân Khúc Yên kia và A Triệt phát sinh quan hệ!
Mau lên!
“Hạ độc?” Giang Từ bán tín bán nghi, quay người đi ra ngoài, nói: “Anh đi xem.”
Giang Từ đi lên tầng bốn.
Hắn đi qua một căn phòng, nghe thấy tiếng giường rung lắc bên trong truyền ra.
“Mẹ kiếp!” Giang Từ nhịn không được khẽ chửi một tiếng.
Thật sự đang làm chuyện đó?
Rốt cuộc là Hạ Tư Viêm bị hạ thuốc hay là Yên Yên bị hạ thuốc?
Không phải là Nguyễn Đường nói dối, trên thực tế người bị hại là Yên Yên đấy chứ?
“Này! Mở cửa --”
Giang Từ đưa tay gõ cửa, đập bình bịch bình bịch.
Hắn càng nghĩ càng giận, nhỡ Yên Yên thật sự bị ép buộc, vậy......
Hạ Tư Viêm là tên mặt người dạ thú!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT