Hôm nay là sinh nhật của Kiều Phi. Buổi tiệc được tổ chức trên biển giúp tận hưởng không khí trong lành, mát mẻ của những cơn gió thổi từ đại dương rộng lớn. Xung quanh được mắc các dây đèn lồng để tạo hiệu ứng ánh sáng cho buổi tiệc thêm phần sinh động và những dãy bàn buffet trải dài khắp bờ cát trắng. Sân khấu cùng dàn âm thanh chuyên nghiệp để mọi người thõa sức góp vui với những tiết mục sôi động. Khách mời tham dự là toàn thể bạn bè thời sinh viên của đại học Majestic..
Kiều Phi đang nhiệt tình đón tiếp mọi người. Tất cả đều vây quanh Kiều Phi..
"Kiều Phi không ngờ cậu là con gái của tập đoàn trang sức lớn ở nước ngoài! Hồi ấy tụi mình không biết thân phận của cậu nên mới đối xử không tốt với cậu. Cậu bỏ qua cho tụi mình nha!"
"Đúng đó Kiều Phi! Cậu là người cao cao tại thượng vô cùng cao quý, chắc hẳn không chấp nhặt với tụi mình phải không?"
Dường như tất cả sinh viên hồi ấy cứ ngỡ Kiều Phi gia cảnh thấp hèn, không cao sang nên luôn khinh dễ. Hiện tại biết được thân thế thật sự của cô thì lại quay ngoắt ba trăm sau mươi độ mà xin lỗi, nịnh nọt, tranh nhau lấy lòng Kiều Phi.
Kiều Phi cười khinh trong bụng nhưng cũng tỏ ra rất vui vẻ. Đơn giản một người có thân phận danh giá như cô thì chấp với lũ tầm thường này làm gì.
"Không sao, không sao, bạn bè cả thôi."
"Kiều Phi cậu đúng giàu lòng vị tha!"
Bấy giờ Kỳ Thiên cũng đã đến, nói sang vậy thôi chứ thật ra là bị ông già ép buộc. Với làn da khá trắng Kỳ Thiên khoác trên cơ thể bộ vest màu đen, ve cổ nhỏ toát lên cho mình sự trẻ trung, năng động. Bên cạnh đó thân hình rắn chắc, cao ráo mang lại một cảm giác khó tả trong lòng các cô gái có mặt tại buổi tiệc. Cảm giác của sự nam tính, mạnh mẽ, vững chãi và hấp dẫn như những đường cong chữ S của nữ giới trong lòng các cô gái vậy. Kiều Phi vừa thấy Kỳ Thiên thì đã tức tốc chạy lại..
"Anh Kỳ Thiên! Em đợi anh nãy giờ!"
Kiều Phi với chiếc váy ngắn gam màu đỏ tươi ôm sát body tôn lên ba vòng hẳn hoi. Nổi bật là chi tiết tay phồng vải voan mềm mại cùng phần ngực thắt nơ gợi cảm. Hôm nay cô cố tình ăn bận như vầy để được ghi điểm cộng trong mắt của Kỳ Thiên. Nhưng rất tiếc với dáng vẻ thơ ơ của anh như hàng vạn điểm trừ dành cho Kiều Phi khiến cô không khỏi bất mãn với bản thân mình.
"Wao! Kiều Phi đây không phải là Kỳ Thiên công tử đào hoa của trường mình ba năm trước sao?"
"Người thừa kế của tập đoàn thời trang Dương Bách đó. Mà sao cậu quen biết được anh ấy vậy?"
Kiều Phi tủm tỉm ngại ngùng: "Một lát nữa các cậu sẽ biết được thôi."
Bỗng không khí buổi tiệc trở nên xôn xao rầm rộ. Ánh mắt mọi người đổ xô về cặp đôi đang khoác tay nhau tiến vào. Không ai khác đó chính là Xuyến Chi và Khải Lâm. Cô biết hôm nay thế nào cũng có mặt Kỳ Thiên, thân không muốn làm kỳ đà cản mũi nên cô quyết định đi cùng Khải Lâm bởi từ trước Khải Lâm có nhắn tin ngỏ ý muốn mời cô tham dự chung với mình cho có đôi có cặp để không bị lạc loài..
Màu trắng của chiếc váy cùng với phần thân trên thiết kế lệch vai giúp cô trở nên thu hút và tỏa sáng trong mắt mọi người. Màu trắng tinh khôi thể hiện vẻ đẹp thuần khiết và trong trắng, cùng với sự kết hợp hài hòa bởi tông màu kem của bộ vest diện trên thân thể Khải Lâm. Anh và cô như hóa thân vào hoàng tử và công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích. Ánh hào quang rực rỡ lan tỏa tô điểm cho bước đi khoan thai của hai người tiến vào trung tâm của buổi tiệc.
Kiều Phi tặc lưỡi: "Chậc! Chậc! Kỳ Thiên anh nhìn xem Khải Lâm và Xuyến Chi rất đẹp đôi có phải không? Công nhận Khải Lâm đúng là chung thủy với Xuyến Chi thật. Suốt ba năm rồi mà vẫn không bỏ cuộc."
Lời nói của Kiều Phi như nước đổ lá môn. Hiện tại cặp mắt Kỳ Thiên như khẩu súng chỉa thẳng vào Khải Lâm. Nếu như là súng thật không chừng hôm nay sẽ có án mạng xảy ra.
Kiều Phi thì chưa gì đã kéo Kỳ Thiên chạy lại phía Xuyến Chi..
"Xuyến Chi sao bây giờ cậu mới đến hả? Mình và Kỳ Thiên đợi hai người lâu lắm rồi đấy! Phải phạt rượu cậu mới được."
Kiều Phi nói rồi ra hiệu cho bồi bàn bê khay rượu lại và lấy một ly đưa cho Xuyến Chi.
"Cậu phải cạn hết ba ly như này mới được. Một phần vì cậu đã đến trễ, một phần vì sinh nhật của mình và một phần chúc mừng cho mình và Kỳ Thiên. Bởi vì mình và anh ấy hai tuần nữa sẽ kết hôn với nhau."
Kỳ Thiên ánh mắt si tình vẫn đang nhìn Xuyến Chi. Đột nhiên nghe Kiều Phi nhắc đến vụ kết hôn. Anh giật mình chưa kịp bịt mõm cô ta lại thì đã muộn mất tiêu..
Kết hôn sao? Hai tuần? Nhanh vậy ư? Có cần phải gấp gáp đến như thế không? Xuyến Chi liếc nhìn Kỳ Thiên đôi mắt ưng ửng bắt đầu đỏ lên. Cô mỉm cười nhận lấy ly rượu từ tay Kiều Phi..
"Được! Mình sẽ cạn hẳn mười ly để chúc mừng cho hôn lễ của cậu."
Xuyến Chi nâng ly rượu cạn trong nháy mắt. Một ly, hai ly, ba ly.. Kỳ Thiên sắp chịu đựng không được nữa.. Nhưng Khải Lâm đã là người hạ màn thay anh..
"Xuyến Chi! Cô đừng uống nữa!"
Khải Lâm cướp lấy chiếc ly từ tay Xuyến Chi nhưng cô đã ngang bướng dành lại..
"Bỏ ra! Để tôi uống! Tôi phải chúc mừng cho bạn của tôi chứ, đúng không hả Kiều Phi? Mình là bạn tốt của nhau mà."
Xuyến Chi tươi cười, cô lại tiếp tục cạn đến ly thứ bảy thì Kỳ Thiên đã nổi nóng, anh giật phăn ly rượu quăng xuống bãi cát.
"Đủ rồi!"
Kiều Phi thấy Kỳ Thiên sắc mặt không ổn nên có phần run sợ: "Thôi Xuyến Chi chúng ta vào trong nhập tiệc đi! Mình còn phải thổi nến và cắt bánh kem nữa."
"Mình vào trong anh Kỳ Thiên!"
Kiều Phi nhân từ hiền lành níu tay Kỳ Thiên đi vào trong buổi tiệc.
Khải Lâm ân cần dìu Xuyến Chi: "Chúng ta cũng vào trong thôi!"
* * *
Bắt đầu là khai mạc buổi tiệc, Kiều Phi khoác tay Kỳ Thiên tiến lên sân khấu.
"Hôm nay mời mọi người đến đây một phần là để dự sinh nhật của mình. Một phần là có chuyện hệ trọng muốn thông báo với các cậu là hai tuần nữa mình và Kỳ Thiên sẽ chính thức kết hôn với nhau!"
"Cái gì? Tôi có nghe lầm không? Tập đoàn Dương Bách không phải đã có hôn ước với tập đoàn Phan Nhân từ trước sao?"
"Rõ là nghe thông báo Xuyến Chi với Kỳ Thiên sẽ kết hôn với nhau sau tốt nghiệp."
"Các người còn không biết chủ tịch Vũ đã chết rồi sao? Đương nhiên chẳng ai lại muốn rước thêm phiền toái vào thân. Tự dưng đi cưới một đứa nhà tan, cửa nát vào làm dâu của nhà mình."
"Nhà tan cửa nát gì? Tập đoàn vẫn còn đấy thôi, chỉ là người khác lãnh đạo."
"Nghe đồn rằng cô ta bị đuổi ra khỏi nhà họ Phan từ lâu rồi. Giờ cũng không khác gì một đứa nghèo mạt rệp đâu!"
"À ra là vậy, đúng là tội nghiệp thật!"
Xì xầm những lời bàn tán, Xuyến Chi phút chốc trở thành trung tâm cho những lời bới móc và xỉa xói của tất cả mọi người trong buổi tiệc. Khải Lâm đứng kế bên lựa lời an ủi.
"Kệ họ đi Xuyến Chi! Cô đừng để ý những lời nói đó. Đối với tôi cô lúc nào cũng là một Phan Xuyến Chi thân thể cao quý, có tấm lòng hiền lành và lương thiện!"
Kiều Phi thông báo xong thì bắt đầu thổi nến, ước nguyện và cắt bánh kem.
"Bây giờ là tới phần góp vui các tiết mục văn nghệ. Mọi người ai muốn hát hay nhảy múa gì cứ việc mạnh dạn tiến lên sân khấu trình diễn tài năng của mình!"
Kiều Phi cầm miro hét lớn thúc đẩy tinh thần phấn khởi của mọi người. Lập tức liền có một dãy danh sách đăng kí lên sân khấu với những màn nhảy, rap, trình diễn vui tươi khuẩy động chương trình. Mọi người bên dưới không ngớt vỗ tay cổ vũ cuồng nhiệt và la ó, hét hò muốn nổ tung cả buổi tiệc.
* * *
Thời điểm hiện tại, một góc khuất phía xa sân khấu, dưới những rặng dừa dập diều trong gió. Thảo My cũng đến tham dự nhưng vì bên trong quá ồn ào và náo nhiệt, cô cảm thấy bản thân không được hòa hợp với mọi người nên đã bỏ ra xa. Bầu không khí đang yên bình và thoáng đãng khi cô lê từng bước chân trên bờ cát trải dài ven biển, lặng nghe tiếng sóng vỗ rì rào.
Đột nhiên có hai thanh niên say xỉn từ buổi tiệc dắt nhau đi toilet. Đang đi bỗng lướt ngang qua Thảo My, thấy cô nàng lại xinh đẹp, thướt tha và quyến rũ nên không khỏi nổi máu dê xồm mà chọc ghẹo.
"Này cô em sao không dô trong vui chơi với mọi người mà ra đây đứng một mình vậy? Con gái ban đêm đứng ngoài này nguy hiểm lắm em biết không?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT