Edit: Sà.
Beta: Khía.
__________
Prak vô cùng lo lắng khi dọn vào nhà Faber, thật lòng mà nói, cho dù lúc bé đã được sống trong một căn nhà ở Paris, hắn vẫn chưa từng được hưởng đãi ngộ tốt như vậy.
Mỗi sáng sớm được tỉnh lại trong một căn phòng rộng rãi sáng ngời, sau khi rửa mặt sẽ có hầu gái đi vào quét dọn phòng, hắn chỉ cần đi đến phòng ăn rồi kiêu ngạo dùng điểm tâm với chủ nhân, sau đó cùng nhau đến phòng sách để tiếp tục nghiên cứu phần của mình.
Faber giàu có hơn tưởng tượng của Prak rất nhiều, thậm chí y còn cho thông trên dưới hai căn phòng, biến thành một mô hình thư viện nhỏ trong gia đình, mỗi ngày bọn họ đều ngâm mình ở trong đó, cà phê đang tỏa mùi thơm nồng nặc, tiến trình biên soạn của bọn họ cũng ngày càng thuận lợi.
Từ Thập tự chinh* cho đến Chiến tranh hoa hồng* rồi đến dịch bệnh đậu mùa, từ cải cách tôn giáo đến văn hóa phục hưng rồi đến chủ nghĩa trọng thương* bắt đầu nổi dậy… Prak thỏa mãn nhìn những tư liệu lịch sử trước mặt, trong ánh mắt như có ánh sáng của một đứa trẻ đang tung tăng bay nhảy.
“Đây là đề cương.” Faber đưa cho hắn một xấp giấy nháp chỉnh tề.
Là dùng máy đánh chữ đánh, cho tới bây giờ Prak vẫn chưa nói cho Faber biết, thật ra hắn thích kiểu chữ viết tay của Faber hơn, nét chữ ưu nhã uốn khúc như mang theo mùi hoa lười biếng khó nói, thật mê người giống như con người y vậy.
Prak cau mày đặt giấy nháp xuống, có chút chần chờ nhìn Faber.
“Tôi đang nghĩ…”
“Hử?” Faber cầm tách cà phê nhìn hắn.
“Ngài nhất định phải dùng quốc biến thể* à?” Prak ngồi ngay ngắn lại, khẩn thiết nói: “Đã từng có vài người ở Đức và ở Anh, thậm chí còn có nhà sử học ở nước Mỹ bên kia bờ đại dương biên soạn một quyển tổng quát lịch sử Châu Âu theo quốc biến thể, cho nên những quyển sách này vốn đều giống hệt nhau, ngài chắc chắn chúng ta phải tiếp tục biên soạn một quyển sách lịch sử máy móc lặp lại như thế sao?”
*Quốc biến thể: là một trong những cách biên soạn sách lịch sử, quốc biến thể lấy các quốc gia làm trung tâm, nghĩa là lịch sử được ghi lại theo từng đất nước.
Faber nhướng một bên lông mày: “Cho nên thiên tài Prak bé nhỏ của tôi, cậu có sáng kiến gì khác và hay ho hơn người khác à? Mời tận tình khai sáng tôi với?”
Thoạt nhìn y có vài phần hài hước, không giống như là đang cảm thấy mình bị xúc phạm, trong lòng Prak yên ổn hơn rất nhiều: “Nếu là tổng quát lịch sử Châu Âu, tôi nghĩ chúng ta nên phá vỡ giới hạn giữa các nước, biến Châu Âu thành một quốc gia, dùng biên niên thể*.”
*Biên niên thể: cũng là một trong những cách để biên soạn sách lịch sử, biên niên thể lấy thời gian làm trọng điểm, biên tập các sự việc theo thứ tự thời gian, ngày, tháng, năm.
“Tôi biết cậu là một nhà sử học yêu thích biên niên sử, nhưng tôi không ngờ cậu lại kiên quyết đến như vậy.” Faber than thở: “Chuyện này đã từng có rất nhiều người có ý định làm, nhưng cuối cùng bọn họ đều thất bại, cậu có biết tại sao không?”
Gương mặt trẻ con của Prak tràn đầy vẻ châm chọc và lạnh nhạt hiếm thấy: “Bởi vì những tên chính khách* ở quốc hội chỉ biết ba hoa chích chòe, còn có những tên bị cuồng chiến tranh, chỉ biết giết người làm thú vui!”
*Chính khách: là một người tham gia trong việc gây ảnh hưởng tới chính sách công và ra quyết định. Trong đó bao gồm những người giữ những vị trí ra quyết định trong chính phủ và những người tìm kiếm những vị trí đó, dù theo phương thức bầu cử, bổ nhiệm, đảo chính, gian lận bầu cử, quyền thừa kế hay các phương thức khác.
“Tôi nghe nói cậu đã từng tham gia Cách mạng Vinh Quang*?” Faber đặt tách cà phê xuống, đối mặt với đôi mắt xanh thẳm kia.
Prak nhẹ giọng nói: “Đó không phải là Cách mạng Vinh Quang, ngược lại tôi cho rằng đó là sự sỉ nhục đối với Châu Âu, là sự sỉ nhục đối với nhân loại!”
“Tôi không nghĩ rằng một học giả phải gạt bỏ hứng thú mà còn tham gia những phong trào chính trị như này.” Faber nhìn hắn kỹ càng: “Hỏi một vấn đề riêng tư một chút, vào thời điểm chiến tranh lần trước, cậu bao nhiêu tuổi?”
“Mười sáu tuổi, vừa mới được đại học Paris nhận.”
Faber cười nhạt: “Cho nên cậu nghỉ học rồi đi đầu quân?”
Prak gật đầu: “Không thể nói là nghỉ học, nên gọi là tạm nghỉ học… Ba năm sau đó tôi mới tiếp tục chương trình học, cho nên…” Hắn gãi đầu, hơi ngại: “Cho nên ba năm trước tôi mới học xong tiến sĩ, có phải hơi chậm không?”
“Quả thật, 28 tuổi mới được tiến sĩ, thật cảm thấy xấu hổ thay cho cậu.” Faber đứng dậy, đi tới trước bàn đọc sách có thiết kế rườm rà, lấy ra một xấp giấy từ trong ngăn kéo: “Tối nay đọc xong cái này trước, sau đó lựa chọn niên đại mà cậu muốn biên soạn.”
“Ngài tiếp thu ý kiến của tôi?” Prak hưng phấn đứng dậy.
Trên gương mặt tái nhợt lạnh lùng của Faber lộ ra một cái mỉm cười hiếm thấy: “Không phải là tôi tiếp thu ý kiến của cậu, mà là cậu vô tình có chung ý nghĩ với tôi.”
–
Tác giả có lời muốn nói:
housemate, workmate, mate…
maybe soulmate? lol…*
*Bạn chung nhà, đồng nghiệp, bạn…
có lẽ là bạn tâm giao? cười chết mất…
–
*Thập tự chinh: là một loạt các cuộc chiến tranh tôn giáo, được kêu gọi bởi Giáo hoàng và tiến hành bởi các vị vua và quý tộc là những người tình nguyện cầm lấy cây thập giá với mục tiêu chính là phục hồi sự kiểm soát của Kitô giáo với vùng Đất Thánh. Quân thập tự đến từ khắp Tây Âu, và đã có một loạt các chiến dịch không liên tục giữa năm 1095 và 1291.
*Chiến tranh hoa hồng: là một loạt các cuộc nội chiến tranh giành vương vị nước Anh giữa những người ủng hộ hai dòng họ Lancaster và York. Cuộc chiến diễn ra trong các giai đoạn rời rạc khoảng từ 1455 tới 1485.
*Chủ nghĩa trọng thương: là một ứng dụng thực hành giả thuyết kinh tế, được sử dụng rộng rãi ở Châu Âu từ thế kỉ XVI đến thế kỉ XVIII, thúc đẩy việc chính quyền điều phối nền kinh tế quốc gia với mục đích làm tăng quyền lực nhà nước đó bằng việc làm suy giảm sức mạnh của các nước đối địch.
*Cách mạng Vinh Quang: cũng gọi là Cách mạng năm 1688, là sự kiện vua James II của Anh (VII của Scotland và II của Ireland) bị lật đổ vào năm 1688 bởi liên minh giữa các thành viên Quốc hội và đội quân viễn chinh do quan Tổng đốc Hà Lan là William xứ Orange của Orange-Nassau, với kết quả là William lên ngôi báu nước Anh (tức William III) đồng trị vì với vợ là Nữ hoàng Mary II. Cuộc khủng hoảng vây quang Quốc vương James II đã lên tới đỉnh điểm vào năm 1688, khi Hoàng hậu sinh hạ một hoàng tử là James Francis Edward Stuart vào ngày 10 tháng 6 (theo lịch Julian). Cho đến lúc đó, ngai vàng có khả năng được trao cho con gái của ông là Mary – một tín đồ Kháng Cách, vợ của William xứ Orange. Với việc hoàng tử James Francis Edward Stuart ra đời thì càng có khả năng một Vương triều Giáo hội Công giáo Rôma lên ngôi ở các Vương quốc Anh, Ireland, và Scotland. Vốn đã phẫn nộ vì nhà vua sùng Công giáo và thân Pháp, những lãnh đạo chủ chốt của phái Tory liên minh với các thành viên của phái Wig và mời William xứ Orange đến Anh, để giải quyết cuộc khủng hoảng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT