Năm năm trước cả nhà bị diệt, năm năm sau Lâm Việt hắn trở lại. Với một câu "dài dòng quá, giết đi" hắn trả thù cho cha mẹ, đòi lại những gì đã mất, 137 mạng người Trần gia hắn giết sạch.
Trích đoạn:
Đầu mùa hè, đêm hơi lạnh, bên cạnh con đường nhỏ Giang Thành.
Một bóng người trẻ tuổi, hai tay đặt sau lưng bước đi.
Ánh trăng chiếu rọi vào khuôn mặt gầy gò nhưng không mất đi vẻ đẹp trai vốn có.
Lông mày hình lưỡi đao, đôi mắt sắc bén.
Một hai nữ sinh ngẫu nhiên đi ngang qua, cũng nhịn không được dừng bước, ghé mắt liếc nhìn một chút.