Thời điểm Hoa Tri Dã tắm xong đi ra, Mục Thị đang nằm lỳ trên giường xem quyển tiểu thuyết cô mang theo, máy điều hòa đã mở, chăn mỏng đắp tới thắt lưng.
Vừa tắm ra, gió lạnh thổi đến, Hoa Tri Dã cảm thấy có chút lạnh, giương mắt nhìn nhiệt độ trên máy điều hòa, đi qua bên giường, mới vừa ngồi xuống mép giường, thì người nằm đó khép sách lại, trở mình, trực tiếp đem đầu đặt lên đùi Hoa Tri Dã.
"Mời Hoa lão sư kiểm tra." Mục Thị mở tay ra.
Quả nhiên đã cắt gọn gàng, Hoa Tri Dã ừ một tiếng, Mục Thị ngồi bật dậy, một tay đẩy ngã cô xuống giường.
Hoa Tri Dã trầm thấp cười, ôm cổ Mục Thị, nàng thuận thế nửa đè lên người cô, hai người cứ như vậy hôn sâu.
Nụ hôn kết thúc, hai tay Mục Thị chống hai bên đầu Hoa Tri Dã, híp mắt nhìn người dưới thân, ngón tay vuốt ve đường viền gương mặt cô, cuối cùng ngừng bên tai, cúi đầu hôn vành tai cô, nhẹ giọng: "Chờ em đi rửa tay."
Đúng là yêu tinh, cho dù ở trên hay ở dưới đều như vậy, bầu không khí lập tức tăng cao, Hoa Tri Dã liên tục hừ hừ vài tiếng, Mục Thị thấy cả người mình bị xâm chiếm, trong lòng ngứa ngáy, nằm sấp trên người Hoa Tri Dã không thể động đậy.
Căn phòng yên tĩnh, lờ mờ nghe được âm thanh gió thổi từ máy điều hòa, nhịp tim của Hoa Tri Dã truyền vào tai Mục Thị, lòng đặc biệt thỏa mãn.
Cả người đầy mồ hôi, Hoa Tri Dã đưa tay sờ sờ thắt lưng Mục Thị, sau đó dừng ở xương hồ điệp, tìm được hình xăm, cô vẽ một vòng xung quanh, hỏi: "Có mệt không?"
Mục Thị ân ân vài tiếng, không nói mệt hay không mệt.
Hoa Tri Dã tiếp tục di chuyển tay lên trên, luồng vào tóc Mục Thị, vuốt từ đầu xuống đuôi tóc, sau đó dừng trên vai nàng, xoay người đè nàng dưới thân.
Cuối cùng, Mục Thị vẫn bị áp, hơn nữa không chỉ một lần, hai người quấn lấy nhau đến hai giờ sáng.
"Ngày mai lại dậy trễ." Mục Thị nằm trong khuỷu tay Hoa Tri Dã, nhỏ giọng nói.
Hoa Tri Dã cúi đầu nhìn nàng: "Không có việc gì, em muốn ngủ đến mấy giờ cũng được."
Mục Thị ừ một tiếng, từ từ nhắm hai mắt lại chuẩn bị đi vào giấc ngủ, thì bị Hoa Tri Dã vỗ vỗ, tỉnh lại.
"Đi tắm trước đã."
Mục Thị nhắm mắt lần nữa: "Mệt mỏi quá, buồn ngủ."
Hoa Tri Dã: "Nghe lời, tắm rồi ngủ."
Mục Thị ừ một tiếng, nhưng lại tìm tư thế thoải mái, ngủ.
Hoa Tri Dã thấy thế, cười cười, nâng tay chụp đầu nàng.
Mục Thị rít rít hai tiếng, đưa tay ôm em Hoa Tri Dã, nũng nịu nói: "Chị Tri Dã..."
Nàng quệt miệng hôn cánh tay Hoa Tri Dã: "Chị gọi lão bà, em sẽ đi liền."
Hoa Tri Dã nghe xong, nâng cằm Mục Thị lên, hai người đối mặt: "Em rất thích từ lão bà sao?"
Mục Thị lắc đầu: "Không thích lão bà nhưng thích chị gọi em là lão bà."
Hoa Tri Dã hiểu rõ gật đầu, tới gần hơn, dụ dỗ nói: "Lão bà ngoan, đi tắm trước."
Mục Thị nhắm mắt lại ai nha một tiếng, bưng mặt Hoa Tri Dã, hôn môi cô một cái.
"Em đi."
Mục Thị đi vào phòng tắm, Hoa Tri Dã lấy điện thoại ra xem thời gian, mới phát hiện một tiếng trước Hà Nhất Hàm gửi tin nhắn cho cô hỏi Thị Thị còn tức giận không?
Hoa Tri Dã: Không còn.
Hà Nhất Hàm rất nhanh hồi phục lại.
Hà Nhất Hàm: Hết giận nhanh như vậy?
Hà Nhất Hàm: Cậu hống như thế nào?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT