Nam Chính Thuộc Về Tôi

23, Sính lễ


1 năm

trướctiếp

Khưu Bạch lên tàu hỏa, bị đoàn người chen tới chen lui ngay cả đầu cũng không quay lại được, đợi cậu ổn định vị trí xong thì tàu đã rời đi.
Xuyên qua cửa sổ xe cậu nhìn thấy bóng dáng Chu Viễn vẫn đứng tại chỗ từ đầu đến cuối, thẳng tắp như một gốc thông xanh.
Khưu Bạch dùng sức vẫy tay, Chu Viễn cười cười phất tay với cậu, miệng khép khép mở mở nói mấy chữ.
Khưu Bạch thấy rõ, Chu Viễn nói: “Đi đường bình an.”
Cậu cô đơn nằm về chỗ của mình, ngây ngốc không bờ bến. Rời khỏi Chu Viễn, cậu luôn cảm thấy lòng mình thiếu mất một góc, trống rỗng khiến người ta khó chịu.
Toa xe cũ kỹ lắc lư, cậu bất tri bất giác ngủ thiếp đi.
Có lẽ do mấy ngày nay ngủ không đủ nên lần này cậu ngủ rất ngon. Mãi đến khi nhân viên đẩy xe thức ăn tới hét lớn bán cơm hộp xung quanh, bấy giờ mới đánh thức cậu dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp