Có bằng chứng gì và chuyện gì là giật gân? Cả hai đều biết rõ, dư luận là hư vô mờ mịt nhưng nó lại quá mạnh không thể phản kháng lại, dư luận có thể chi phối rất nhiều chuyện mà quyền lợi không thể giải quyết.
Theo tiếng gầm giận dữ của Tống Văn Kiệt, tài liệu bị quét sạch, bay tán loạn xuống mặt đất, Ngụy Lam vẫn nhếch miệng cười, mặt dày mày dạn quấn lấy không buông, "Sao ông lại tức giận? Thu thập manh mối để điều tra vụ án không phải là trách nhiệm của chúng ta sao. ”
"Cậu thì biết cái gì!" Tống Văn Kiệt cầm chén trà ném xuống đất, ngón tay run lên chỉ vào Ngụy Lam, "Cậu hận tôi mãi không chết đúng không? Trước đây chuyện khách sạn quốc tế NC đã chọc giận thị trưởng rồi, bây giờ cậu lại muốn xuống tay với chế dược CK? Một là sản nghiệp của phu nhân thị trưởng, một người là việc làm ăn của con trai thị trưởng, cậu đây là yêu cầu tôi làm rõ với thị trưởng sao? ”
"Vậy theo ý của ông, người nhà thị trưởng phạm pháp, chúng ta chỉ có thể nhìn mặc kệ sao? ”
"Có mặc kệ cũng không liên quan đến cậu." Tống Văn Kiệt cầm điện thoại bấm một dãy số nội bộ, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của Ngụy Lam, tức giận ra lệnh cho đầu dây bên kia, "Tạm thời điều động nhân sự, bắt đầu từ ngày mai, sắp xếp cho Ngụy Lam chuyển sang cục giao thông." Sau khi cúp điện thoại, Tống Văn Kiệt cũng không thèm liếc mắt nhìn Ngụy Lam một cái, ngả lưng vào chiếc ghế thoải mái của mình, "Để còng tay và súng ở lại đây, cậu có thể ra ngoài.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT