"Sáng sớm, nói chuyện với ai vậy?"

Trương Tố Trân dọn dẹp ở phòng bếp xong, đi tới, ngồi xuống bên cạnh Lục Phi.

"Một người bạn cùng lớp!"

"Gọi con ra ngoài chơi sao?"

"Không có!"

"Đúng rồi, khi nào các con bắt đầu khai giảng?"

Trương Tố Trân nói: "Mẹ nghe nói, lần này các con học lớp 12 sớm hơn trước một chút.”

"Dạ." Lục Phi gật đầu, trả lời: "Mùng tám đã bắt đầu đi học.”

"Vậy con có sắp xếp như thế nào?" Trương Tố Trân quan tâm hỏi: "Lần này con không tham gia kỳ thi cuối kỳ, lớp học nhỏ mới mở sẽ không cho con đi không? ”

"Cái này con không rõ lắm, chờ khai giảng đi học sẽ biết."

Lục Phi dừng một chút, biết mẹ đang suy nghĩ cái gì, nói: "Nhưng mà thật ra con đi lớp học nhỏ hay không, đối với con cũng không có ý nghĩa gì nhiều. Ở lại lớp ban đầu cũng được, dù sao hiện tại con cũng dựa vào tự học, tinh lực chủ yếu vẫn tập trung vào cuộc thi Olympic một tháng sau.”

"Chuyện học tập, ba và mẹ con rất ít khi quan tâm, dù sao con tự biết con làm gì." Lục Kiến Quốc ở bên cạnh nhắc nhở.

"Dạ."

Lúc này, điện thoại của Lục Phi đột nhiên vang lên.

Lục Phi vừa nhìn số, đứng dậy đi ra ban công.

"Này, sao cậu còn chưa tới?" Thanh âm Khương Giáng truyền đến.

"Cái gì?"

Khương Giáng nói: "Trên quảng trường nhân dân, không phải chúng ta đã hẹn nhau cùng nhau cào vé sao?”

"Mình hẹn với cậu khi nào?" Lục Phi khó hiểu.

"Không phải cậu trả lời mình bằng dấu ba chấm sao?"

Khương Giáng hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ đó không phải là đồng ý sao?”

Lục Phi: "..."

Cô có logic gì vậy?

Trong điện thoại, cả hai bên im lặng...

"Vậy cậu có tới không?" Khương Giáng hỏi.

Lục Phi: "Cậu đến rồi à?”

"Ừm, đến rồi."

Lục Phi do dự một chút: "Vậy cậu chờ mình một chút.”

"Ừm."

Cúp điện thoại, Lục Phi đi về, Trương Tố Trân nhìn con trai mình đầy ẩn ý.

"Muốn ra ngoài chơi sao?"

"Dạ."

Trương Tố Trân nhắc nhở: "Về sớm một chút, cơm nước xong, buổi chiều chúng ta còn phải về quê một chuyến.”

Mỗi năm vào ngày mùng một, họ sẽ trở về quê của mình một chuyến, để thăm mộ ông bà.

"Con biết rồi." Lục Phi thay áo khoác, chuẩn bị đi ra ngoài, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, quay lại lấy một cái khăn quàng cổ.

Trương Tố Trân nhìn thấy, tò mò hỏi: "Con có khăn trắng khi nào vậy?"

Lục Phi chột dạ nói: "Tối hôm qua bên ngoài lạnh nên mua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play