Thấy anh không rời đi, tâm tình Nguyễn Hân trở nên tốt lên, mặc dù anh là thủ phạm khiến cô suy nhược hiện tại, nhưng giờ phút này nhìn thấy anh lại khiến cô cảm thấy an tâm hơn.
Cô mím môi không nói, Phó Tư Nghiên tựa hồ có thể nhìn thấu tâm tư của cô, anh giữ sau gáy của cô, áp môi mình vào môi cô nhẹ nhàng mút mát trêu chọc cô, hôn như thế nào cũng đều cảm thấy không đủ. Giọng nói của anh kèm theo hơi thở mạnh mẽ, "Có phải là không nhìn anh, tưởng anh không có ở nhà nên lén lút khóc hả, nhóc bám riết."
Chỉ một buổi tối, anh gọi cô bằng nhiều cái tên khác, nhóc lưu manh, nhóc khả ái, và nhóc bám riết.
Nguyễn Hân bị anh nói đúng, mặt cô đỏ lên mà không chịu thừa nhận: "Ai là nhóc bám riết chứ, em không có lén lút khóc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT