Nụ hôn vừa vội vàng vừa mạnh mẽ, như thể đang muốn chứng minh điều gì đó. Phó Tư Nghiên hôn lên đôi môi của cô, triền miên mà cuốn lấy lưỡi của cô trêu đùa. Đôi mắt đen sáng sâu thăm thẳm của anh nhìn chăm chú vào gương mặt của cô. Cô bị anh nhìn đến mức khuôn mặt đỏ hồng cả lên, tim đập loạn nhịp. Cả người cô giống như mất hết sức lực mà dựa vào lưng vào ghế. Hai tay không biết đặt ở đâu đành nắm lấy góc áo của anh.
Khóe môi cô dần mất cảm giác. Trong khoang xe kín mít, cô cảm thấy mình như một chú cá bị thiếu nước, rất cần được bổ sung thêm nước. Cô chủ động cuốn lấy lưỡi của anh, cánh tay ôm eo cô càng siết chặt hơn, tiếng thở bên tai cô cũng dần nặng nề hơn.
Nguyễn Hân ý thức được mình vừa làm cái gì, khiến mặt vốn cô đã đỏ nay còn đỏ hơn, tim cũng đập nhanh hơn. Cô nhìn thấy từ đằng xa có vài người đi tới, vội vàng ôm lấy anh run rẩy mà nói: “Phó Tư Nghiên.”
Phó Tư Nghiên ngẩng đầu lên, tay vẫn còn lưu luyến ôm lấy hai má của cô. Hô hấp không ổn định, trong mắt hiện lên ý cười: “Bảo bối, có giống nụ hôn mà em tưởng tượng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT