Nguyễn Hân cúi xuống nhìn thấy tay mình đang túm lấy quần của Phó Tư Nghiên, sau khi ý thức được hình tượng của mình giống như một con chó săn thì sắc mặt cô liền đỏ bừng, chậm rãi ngẩng đầu lên, giải thích: “Hôm qua không phải là tôi cố ý đâu, chỉ là vô tình thôi mà.”

Nhắc tới chuyện hôm qua, trong đầu cô không tự chủ được mà nghĩ tới cảnh lúc cô vén chăn lên thì thấy cả cơ thể Phó Tư Nghiên không mảnh vải che thân. Đối diện với khuôn mặt lạnh lùng của Phó Tư Nghiên, trong lương tâm cô lóe lên một cảm giác tội lỗi.

Cô đang nghĩ cái gì vậy?

Thế mà cô lại nghĩ đến cơ thể anh ta trong lúc này

Thật là tội lỗi quá rồi

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play