Ngày hôm sau là ngày học cuối cùng trước khi được nghỉ lễ Quốc Khách - ngày Một tháng Mười. Nếu trước kia được nghỉ bảy ngày thì chắc chắn Vưu Tiểu Mễ sẽ vui chết mất, nhưng mà bây giờ… cô lại rầu muốn chết.
… Mẹ già lấy cái chết ra để ép cô về nhà.
“... Con là con nhỏ không có lương tâm, đủ lông đủ cánh rồi chứ gì! Nghỉ hè không về, gọi điện thoại cũng không nghe, mẹ và bố con lặn lội đường xa tới tìm con, kết quả chẳng thấy bóng dáng con đâu. Con có tự suy nghĩ lại không? Có từng kiểm điểm bản thân hay không? Nghỉ hè không về nhà, bây giờ ngay cả lễ Quốc Khánh cũng không chịu về, có phải con không cần hai ông bà ngày càng già nua này nữa đúng không? Có phải con ghét bỏ mẹ con đúng không? Con nói thử xem, con như vậy là sao? Ông trời ơi ngó xuống mà coi, trái tim của mẹ bị đứa không lương tâm nhà con chọc giận đập thình thịch rồi đây này! Bố của nó ơi!”.
Nhớ lại đêm qua mẹ mình mắng gần cả tiếng mà chẳng trùng lặp câu nào, Vưu Tiểu Mễ bỗng thấy nhói cả đầu. Dưới đòn tấn công tâm lý từ mẹ, cuối cùng Vưu Tiểu Mễ cũng gật đầu đồng ý về nhà. Cẩn thận một chút chắc là không có chuyện gì đâu…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT