Trong lúc phát biểu, Cố Vân Thâm chuyển điện thoại sang chế độ im lặng, sau đó anh rời hội trường đến Phòng Giáo Vụ lấy sách cho Vưu Tiểu Mễ. Trên bàn đặt thời khóa biểu của đủ các khóa, các lớp khác nhau. Cố Vân Thâm đưa mắt nhìn một lượt mới tìm được lớp của Vưu Tiểu Mễ, lúc lấy điện thoại ra định chụp ảnh lại anh mới nhìn thấy cuộc gọi nhỡ từ Vưu Tiểu Mễ. Tim Cố Vân Thâm đập thình thịch, lập tức gọi lại cho cô. Một lúc lâu sau Vưu Tiểu Mễ mới nhận điện thoại, nhỏ giọng gọi một tiếng: “Đàn anh”. Giọng cô hơi nhựa, có vẻ như là đang ngủ trưa. Biết cô không xảy ra chuyện gì, lúc này Cố Vân Thâm mới thở phào nhẹ nhõm.

“Em gọi cho anh à?” - Cố Vân Thâm không để ý rằng trên khóe miệng mình đang nở một nụ cười. Anh dựa vào cạnh bàn, một tay cầm điện thoại, một tay tùy ý đặt lên một chồng sách dày cộp, cả người toát lên sự dịu dàng.

Vưu Tiểu Mễ dụi dụi mắt, ngáp một cái rồi nói: “Vâng. Lúc nãy có ai đó cứ bấm chuông cửa hơn nửa giờ liền. Em không biết người đó là ai, cũng không biết có phải người ta tìm anh có việc gấp hay không nên mới gọi cho anh. Nhưng mà sau đó người ta đã rời đi rồi.”

Có lẽ là do vừa mới tỉnh ngủ nên tốc độ nói chuyện của cô rất chậm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play