Vưu Tiểu Mễ ôm lấy ngón tay của Cố Vân Thâm, úp mặt sát vào lòng bàn tay anh, gián đoạn cuộc nói chuyện về giấc mơ gần đây của mình. Giấc mơ của cô bao giờ cũng rất mơ hồ, rõ ràng cả người dường như đã ở trong giấc mơ, nhưng khi tỉnh lại, thời gian dần trôi sẽ không thể kiểm soát được mà dần dần quên đi giấc mơ ấy đi. Cho dù cô có cố gắng nhớ lại cỡ nào thì cũng luôn có rất nhiều thứ khiến cô căn bản không nhớ ra được. Bây giờ cô nói ra với Cố Vân Thâm cũng nói lắp bắp, ù ù cạc cạc.
“Đàn anh, anh nói xem giấc mơ của em có thể là sự thật hay không? Có lẽ trên đời này thực sự có hòn đảo nhỏ như vậy. Có thiếu nữ sừng hươu, có em trai tai thỏ, ông chú cánh dơi, bà cụ dùng đuôi quét rác…”
Cố Vân Thâm không trả lời được.
Cố Vân Thâm rất muốn nói đó đều là mơ, đều là chuyện cổ tích xưa, tất cả đều không tồn tại. Nhưng chuyện Vưu Tiểu Mễ bị thu nhỏ đang ôm lấy đầu ngón tay của anh cứ chân thật như vậy. Trên đời này còn có chuyện gì là không thể?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT