Khi dì Lý bắt đầu làm việc, dì ấy thật sự rất nhanh nhẹn. Mặc dù dì ấy chỉ cần phụ trách ngày ba bữa khi làm việc ở nhà Cố, nhưng sau khi nghỉ một tuần thì thấy nhà Cố bừa bộn như vậy, tính cách thích sạch sẽ ngăn nắp của dì ấy lại từ từ trỗi dậy. Hơn nữa, dì Lý vẫn luôn biết ơn Cố Vân Thâm đã cho dì ấy một kỳ nghỉ, lại còn giúp cho cả nhà dì được ra nước ngoài chơi một thời gian. Bây giờ dì ấy trở về, không phải là nên biểu hiện thật tốt sao?

Dì Lý vừa hát vừa dọn nhà,nhanh nhẹn tháo bỏ ga giường, vỏ chăn và bao gối bỏ qua một bên. Sau đó dì Lý ôm hết ga giường, vỏ chăn lên, xoay người đi ra ngoài. Nghe tiếng dì ấy đi xa, tim Vưu Tiểu Mễ đập nhanh bình bịch. Cơ hội chạy trốn đây rồi! Cô đứng dậy, nhảy lên hai cái. Nhưng bên trong túi đựng rác này là giấy da trâu rất trơn, hoàn toàn không thể trèo ra được! Mà nó lại còn cao nữa chứ, dù cô có nhảy lên hết cỡ thì tay cũng không thể chạm tới miệng túi được.

Làm sao bây giờ!

Vưu Tiểu Mễ đẩy mạnh túi rác, muốn đẩy ngã nó. Bên trong túi rác toàn là những dải giấy màu mềm mại làm cô đứng còn không vững nữa, phải mất một lúc lâu cô mới có thể đứng vững được, ra sức đẩy túi giấy. Túi rác rung lắc hai lần, cả rúi rác đung đưa phát ra tiếng sột soạt sột soạt. Vưu Tiểu Mễ lập tức rụt tay lại, nghiêng tai lắng nghe, không nghe thấy tiếng dì Lý quay trở lại cô mới thở phào nhẹ nhõm. Cô sờ qua túi rác, chạm tới một vật gì đó, cưng cứng, giúp cô đứng vũng. Cô lùi về sau hai bước, sau đó chạy nhanh về phía trước, đá vào túi rác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play