"Nhị tiểu thư, mời người dùng trà!" - nô tì thân cận của nàng nhẹ nhàng đi đến bên chủ nhân, lo lắng đem trà dâng lên.
"Ừm, Tiểu Cúc, nếu ta nói ta đột nhiên có ý với một người, thì.. Ngươi thấy thế nào?" - nàng ngập ngừng hỏi nhỏ.
"Tiểu thư, lẽ nào.." - nàng ta nghi hoặc nhìn chằm chằm nàng.
"Ừm!"
"Quả là chuyện tốt a, tiểu thư xưa nay là người xinh đẹp, giỏi giang, hiền lành, lại có tài tinh thông y thuật, tài sắc vẹn toàn nếu thật sự có người khiến tiểu thư yêu thích quả là phúc lớn nhà họ rồi!"
"Ngươi đang nói thật?" - nàng nhíu mày nhìn nô tì của mình.
"Từ nhỏ ta đã theo tiểu thư, lúc nào cũng toàn thấy tiểu thư nhường nhịn cho người khác, đó là hiền lành. Tiểu thư học rất nhanh hiểu, nấu ăn, dọn dẹp một tay người cũng có thể tự lo liệu được, từ nhỏ đã có thể chăm sóc cho tam tiểu thư và tứ tiểu thư rồi, đó là giỏi giang. Người được rất nhiều nam nhân đến mong muốn được kết duyên với người, bên ngoài lúc nào cũng nghe nói về vẻ đẹp như tiên nữ giáng trần của người, đó là xinh đẹp. Đại tiểu thư mở tiệm 'Bạch Y Dược' một tay người lo, biết chữa bệnh, bốc thuốc đó chẳng phải là tinh thông y thuật sao? Tiểu thư à, thật ra người đã là rất hoàn hảo rối sẽ không ai không thích người" - Tiểu Cúc mỉm cười nói với nàng.
"Được, ta tin người vậy!" - nàng gật đầu xem như chấp thuận.
Sáng hôm sau, tại cung của Thái Hậu..
"A, Hoàng Hậu, con đến thăm ta à?" - bà ấy vui mừng nhìn nàng ta.
"Thần thiếp xin thỉnh an Thái Hậu, chúc người khỏe mạnh an khang!"
"Tốt, tốt lắm!" - bà mỉm cười sủng nịnh nàng
"Thái Hậu à, người có còn nhớ vị tỷ tỷ của thần thiếp không?" - nàng nhanh chóng đề cập
"Nhớ, là vị cô nương xinh đẹp tên Bạch Thiên Bối có đúng không?"
"Vâng, tỷ ấy.. Vẫn chưa có kẻ 'che chở' ạ!"
"Thật ra nếu được, ta thực muốn giúp nàng ta a!" - bà vui vẻ trả lời.
"Đúng là vậy, tỷ ấy có vẻ yêu thích Tề tướng quân đấy ạ!"
"Thật sao?" - bà nhíu mày nhìn nàng.
"Vâng, thần thiếp muốn tác hợp cho tỷ ấy."
"Ưm.. Chuyện này.."
"Đi mà Thái Hậu, không phải người rất yêu thương Bạch Nhi sao?"
"Được rồi ta sẽ làm chủ cho nàng!"
"Thần thiếp xin đa tạ Thái Hậu!"
* * *
Nhanh chóng sau đó hắn và nàng được thái hậu mời đến..
"Chúng thần xin tham kiến thái hậu" - nàng và hắn cung kính lên tiếng.
"Miễn lễ!" - bà mỉm cười hiền hậu nhìn hắn và nàng, "quả là đẹp đôi, không chê đâu được, đúng là hoàng hậu của bà rất có mắt nhìn người."
"Nghe nói cả hai đều chưa có ý trung nhân đúng không?" - Bạch Phùng Phương ngồi bên cạnh xem trò hay, mỉm cười lên tiếng hỏi.
"Đúng là thế ạ!" - hắn có chút nghi ngờ nhưng cũng lên tiếng.
"Hai vị đây có thể cho ta nghe sơ qua về gia đình của hai vị không?" - Thái hậu hỏi.
"Thần là Tề Gia Minh, cả phụ thân và mẫu thân đều đã mất sớm, là đại tướng quân triều đình, có một đệ đệ là Tề Gia Bảo hiện lãnh chức thị vệ nội đại thần trong cung." - hắn ngập ngừng trả lời.
"Vậy còn nàng thì sao?" - Thái hậu nhìn nàng hỏi.
"Thần là Bạch Thiên Bối, nhị tiểu thư Bạch gia, là đại phu và bà chủ của 'Bạch Y Dược', có tất cả năm tỷ muội và một tiểu đệ, gồm có đại tiểu thư Bạch Khả Khả, nhị tiểu thư Bạch Thiên Bối, tam tiểu thư Bạch Hồ Ngọc, tứ tiểu thư Bạch Phùng Phương, ngũ tiểu thư Bạch Thư Tiên và bát thiếu gia Bạch Hoàng Khải" - nàng trả lời.
"Ồ, cả hai đều chưa có ý trung nhân, gia thế, lai lịch đều rõ ràng. Tốt lắm!"
"Thật ra ta và thái hậu do nhìn thấy hai vị đây đã bao năm vất vả, Tề tướng quân lúc nào cũng vì triều đình, vì bá tánh, vì hoàng thượng mà cố gắng, còn Bạch đại phu nhị tiểu thư thì tài sắc vẹn toàn, còn cứu ta một mạng, quả là nên trọng thưởng cho hai vị thích đáng." - Bạch Phùng Phương lên tiếng.
"Quả thật không cần!" - cả hai đồng thanh nói.
"Không sao, ta và hoàng hậu đây đã suy nghĩ kĩ rồi, ta sẽ ban hôn cho hai vị, tháng sau nhanh chóng thành thân, không được nói gì nữa, thi hành!" - nàng và hắn giật mình có ý muốn nói lại nhưng lần này quả không dễ làm được rồi.
"Chúng.. chúng thần xin tuân lệnh!"
"Vậy là tốt!" - bà và Bạch Phùng Phương mỉm cười vô cùng vui vẻ, vậy là bọn họ vừa tác hợp thành công cho hai kẻ tài cao rồi a..
*còn tiếp*
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT