Đúng lúc này Kim Giai Nhân liền lên tiếng:

"Thôi mà Tiểu Mai, là do chúng ta làm sai, vẫn là không nên gây loạn ở đây!" - Kim Giai Nhân giả vờ khóc lóc chịu đựng ủy khuất

"Tiểu thư à, người làm sao lại phải chịu đựng như vậy chứ? Rõ ràng từ đầu người và Tề tướng quân đã cùng nhau lớn lên, đúng lí mà nói thì cả hai người chính là Thanh mai trúc mã của nhau, hợp tình hợp lí đã phải sớm cùng nhau thành thân, trở thành chính thất phu nhân rồi a! Vậy mà lại có kẻ thật không hiểu chuyện, cố ý dùng quyền của muội muội mình mà ép hôn, cũng chẳng có gì là trong sáng, đàng hoàng nha!" - Tiểu Mai cố ý nhắc lại chuyện cũ còn luôn liếc mắt về phía nàng, thật lòng khiến nàng tức giận:

"Trật tự!" - hắn tức giận đập bàn, lúc này nàng chỉ nhẹ nhàng mỉm cười một cái rồi đi đến nói thầm vào tai hắn chuyện gì đó thì tự dưng hắn bình tĩnh lại

"Thôi được rồi, chuyện này càng nói càng thêm mệt mỏi! Nếu các ngươi đã muốn gần gũi với tướng công của ta đến vậy thì ta cũng không hẹp hòi đến mức không giúp chàng thu nạp thêm thiếp, ngươi dù sao cũng là thiên kim tiểu thư, ta cho ngươi làm trắc thất" - nàng quay lại nhìn Kim Giai Nhân nói

"Thiên Bối!" - hắn ngạc nhiên gọi nàng, nhưng chỉ thấy nàng ra hiệu im lặng

"Đừng vội vui mừng, trắc thất thì có cách vào của trắc thất. Nếu làm trắc thất của Tề gia bọn ta, dưới sự quản lí của ta thì ngươi tuyệt đối không được kiệu hoa đưa đón, không bái kiến tổ tiên, trời đất trước mặt nhiều người, bước chân đầu tiên vào cửa Tề gia phải đi bằng cửa sau nha! Vậy đi, ta sẽ đi xem ngày lành, đợi đến ngày ngươi trở thành trắc thất của Tề gia thì cũng nên nghỉ ngơi nhiều nha! Ta cũng đã thuận tiện cho người một phòng ở phía đông, yên tâm đi, mọi thứ cần có đều sẽ được chuẩn bị, ta sẽ không bạt đãi ngươi, ngươi sẽ có người canh cửa, có nha hoàn phục dịch bên cạnh nên cứ ở đó a!" -nói xong xuôi, nàng cùng hắn và quản gia vào phòng, tất cả gia nhân và Chu Thiên cũng nhanh chóng rời khỏi. Chỉ còn lại Kim Giai Nhân và nha hoàn Tiểu Mai kia ở lại:

"Thật là đáng chết mà!" - Kim Giai Nhân nghiến răng tức giận, ai trong phủ này lại không biết phòng phía đông là dành cho khách và gia nhân ở chứ, đường đường ả cũng là thiên kim tiểu thư nhà họ Kim làm sao lại phải ở phòng của nha hoàn, lại còn phải đi vào bằng cửa sau như ăn trộm vậy chứ?

* * *

Tại phòng của Bạch Thiên Bối..

"Tại sao nàng lại làm vậy?" - hắn lúc này mới tức giận hỏi nàng

"Phu nhân, tại sao người lại đưa ra quyết định như vậy chứ? Phu nhân rõ ràng hiểu rõ ý tứ của Kim tiểu thư, tại sao còn chấp thuận?" - lúc này cả quản gia cũng khó hiểu hỏi nàng

"Ta là có ý tứ của ta, chẳng phải Kim Giai Nhân là có kế hoạch chỉn chu từ trước sao? Làm sao ta có thể ngay lập tức vạch trần được chứ? Phải để xem ả muốn làm gì rồi đợi khi ả mất cảnh giác mà tấn công ả" - nàng nhẹ nhàng nói, thật lòng thì lần này nhất định là do Kim Giai Nhân bày trò, nếu không sao nàng lại có thể nhầm lẫn mà quay về phủ Bạch, còn có thể vừa vặn nhìn thấy cảnh xuân trong phòng của ả được chứ.

Còn cả nô tì Tiểu Mai kia nữa a, cho dù nói thế nào thì ả cũng chỉ là một nô tì, sao lại hết lần này đến lần khác hãm hại nàng và giúp đỡ cho Kim Giai Nhân? Còn có thể ăn nói tốt như vậy, ngôn từ và cả ngữ điệu phát ra cũng rất đoan trang, cao quý, phải chăng phía sau ả còn có một bí mật khác? Càng nghĩ nàng càng tò mò, cuối cùng nàng cũng đã có cách..

Sau đó không lâu tại phòng của phu nhân và tướng quân của nhà họ Tề đột nhiên có tiếng cãi vã lớn về tính tình trêu hoa ghẹo nguyệt của nam chủ phủ này, tất cả mọi người bao gồm cả hai vị khách kia đều chạy đến xem kịch, cuối cùng bọn họ nhìn thấy phu nhân của bọn họ ôm nhị tiểu thư rồi dặn dò tiểu thiếu gia của họ vài điều rồi lên kiệu của nhà họ Bạch có sẵn bên ngoài đi mất..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play